Năm đó, khi Phong Giáng Bạch gặp Thẩm Sơ Hàn, tuyết rơi rất lớn. Nàng rangoài không ngờ gặp thời tiết thay đổi liền dẫn thị nữ vào ngồi trongđình. 
Hắn khoác áo choàng đen như mực, bởi đội tuyết đến trước mặt nàng nên đầu vai phủ đầy một lớp tuyết. 
Dường như không chú ý trong đình có người, khi thấy nàng cũng không nhìnthẳng mà chỉ hơi gật đầu: “Tuyết lớn đột ngột, qua đường làm phiền.” 
Trái tim nàng đập rất nhanh, nàng cắn môi, một lúc sau mới đáp lại: “Không ngại, công tử ngồi đi.” 
Lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn nàng, trong nháy mắt kia, Phong Giáng Bạchcảm thấy chính mình nhìn thấy mùa xuân giữa trời đông khắc nghiệt. Bềngoài của nàng không được xinh đẹp lắm, tuy gia cảnh tốt, thuộc nhà giàu Giang Nam, nhưng người hỏi cưới nàng không nhiều. Bình thường mọi người chỉ nói mấy đại nữ nhi nhà họ Phong người người ưu tú, không ai biếtđến nàng, tiểu nữ nhi nhà họ Phong này. 
Nhưng giờ phút này, nàng gặp Thẩm Sơ Hàn, thậm chí nàng còn nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt Thẩm Sơ Hàn, chậm rãi hòa tan thành ấm áp và quyếnluyến. Nàng vô cùng kinh ngạc. 
“Tiểu thư là đại tiểu thư hộ nhân gia nào?” Nàng nghe hắn mỉm cười hỏi vậy. 
“Ta thuộc Phong gia.” 
“Ngươi có bằng lòng nhập kinh cùng ta không? Bỉ nhân họ Thẩm.” 
Thẩm, quốc họ. 
Sau này Phong Giáng Bạch còn nghĩ, dù không biết Thẩm Sơ Hàn họ Thẩm, dùhắn không phải Thẩm Sơ Hàn, nàng có đi cùng hắn không? Đến một giây cuối cùng nàng mới biết đáp án, vẫn sẽ, mặc kệ hắn họ gì, gia thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633575/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.