Mạc Yên Nhiên bừng tỉnh, nàng đè lên trái tim thở mạnh hai lần, Thẩm Sơ Hàn cũng bị nàng đánh thức, thấy nàng ngồi dậy cũng xoay người ngồi dậy, ôm nàng vào lòng, “Làm sao vậy, Khanh Khanh, gặp ác mộng à?” Mạc Yên Nhiên tựa trong lòng hắn, nhắm chặt mắt, kia rõ ràng không phải những lời Hứa Nam Phong sẽ nói. 
“Không phải.” 
Thẩm Sơ Hàn sờ lưng nàng, tặc lưỡi một tiếng, “Cả người đổ mồ hôi rồi, có muốn đi tắm không?” 
Nàng hơi lười, lại là đêm khuya nên không muốn gây phiền hà liền lắc đầu,“Không cần, tắm xong ta lại không ngủ được, cứ vậy đi.” Một lần nữa nằmxuống lại không cách nào ngủ được, nghĩ tới sáng sớm Thẩm Sơ Hàn phảivào triều không đành lăn qua lộn lại, cứng nhắc nằm đó, con mắt mở trừng trừng nhìn thẳng lên đỉnh màn giống như muốn nhìn xuyên qua đỉnh màn. 
Thẩm Sơ Hàn còn chưa ngủ say, lúc này tay vươn tới nhẹ nhàng nắm tay nàng,trong đêm tối tiếng hắn vang lên ngay bên tai có vẻ đặc biệt rõ ràng,“Khanh Khanh, nếu nàng có chuyện gì có thể nói với trẫm, đừng đè dướiđáy lòng.” 
Nàng ừ một tiếng, “Ta chỉ… có chút không nhận rõ bản thân thôi. Có phần mê mang, không biết chuyện mình làm có đúng hay không.” 
Hắn cười khẽ một tiếng, ôm nàng vào lòng, giọng nói vang lên ngay trên đỉnh đầu nàng tiến thẳng vào lòng nàng không chút cản trở, “Chuyện này lúctrước nàng do dự, bàng hoàng, mất khống chế, rối rắm rất lâu mới hạquyết định?” 
Nàng lắc đầu, “Ta làm việc thường quyết định rất nhanh, không có cảm xúc dodự, chỉ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633573/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.