Rực rỡ tím hồng đã thành bụi, tiếng quốc văng vẳng gọi hè sang. 
Mạc Yên Nhiên đang nằm trên ghế dài ngủ say sưa, Thẩm Sơ Hàn vốn ngồi cạnhxem tấu chương, thấy nàng ngủ hơi toát mồ hôi liền nhíu mày cầm mộtquyển sách đi tới ngồi bên cạnh nàng, tự mình quạt cho nàng. 
Thể chất của Mạc Yên Nhiên đặc biệt sợ nóng, cố tình hắn nhớ thân mình nàng lạnh nên không cho để nhiều băng trong phòng, mặc cho Mạc Yên Nhiên ầm ĩ thế nào cũng không chiều nàng, nàng giận dỗi vài lần hắn cũng nghĩ tớithân thể nàng mà không chịu thỏa hiệp chút nào. 
Không ngờ hắn mới cảm thấy bình thường mà nàng đã toát mồ hôi toàn thân. 
Hắn nhíu mày, nghĩ guồng nước năm ngoái có lẽ có thể đặt đến đây, quay từxa xa, hơi nước không làm tổn thương đến nàng mà vẫn có thể hạ chútnhiệt độ. 
Chưa quạt được mấy cái nàng đã mơ màng tỉnh lại, giương mắt nhìn hắn, lậptức hừ một tiếng, vừa tự mình ngồi dậy kéo vạt áo mỏng hơi trượt xuốngvừa đẩy hắn, “Đừng dựa vào gần như thế, rất nóng.” 
Hắn nở nụ cười, kéo tay nàng tới, “Đừng giận dỗi, hai ngày nữa trẫm sẽ saingười chuyển guồng nước tới ngoài phòng nàng, như thế sẽ mát mẻ hơn, vậy được không?” Dứt lời còn thân thiết chạm vào đầu ngón tay nàng. 
Nàng không rút tay lại, còn dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, “Thậtkhông, lang quân không lừa ta chứ?” Nói rồi lại bĩu môi, “Nếu đùa ta thì thôi đi, làm ta mừng vô ích.” 
Hắn vuốt sống mũi nàng, “Quân vô hí ngôn, nói như trẫm suốt ngày lừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633568/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.