Khi Thẩm Sơ Hàn vừa bước ra khỏi Vị Ương Cung, Ninh An hô một tiếng bãi giá Vong Ưu Cung đã có người trở về bẩm báo Mạc Yên Nhiên. 
Dường như nàng không ngạc nhiên chút nào, Thanh Thiển lại có phần buồn bực,“Vì sao chủ tử nhất định phải đẩy bệ hạ ra? Nay bệ hạ đi Vong Ưu Cung,nếu Thục Phi nương nương mềm giọng nhận lỗi chẳng phải sắp xếp của chủtử sẽ uổng phí hay sao?” 
“Uổng phí? Làm sao có thể?” Nàng nở nụ cười, “Ta đẩy bệ hạ đi chính vì mộtbước này mà.” Tay nàng đùa nghịch tua rua treo trên đầu giường, “Hắn sẽcẩn thận suy nghĩ lời nói của ta, sau đó có lẽ sẽ cảm thấy có phần phụtâm ý của ta, chỉ cần có một chút cảm giác ấy hắn sẽ tự mình đi tìmPhong Giáng Bạch.” Nói xong, khóe môi nàng nhếch lên rất cao, “Ta chỉmuốn cược một phen, cược rằng Phong Giáng Bạch không biết gì hết, tự cho mình là thông minh, không rõ vị trí của bản thân, không chịu nhận thuavới hắn, lại càng không thèm giải thích cho bản thân.” 
Tay nàng cào một cái trong không trung nắm không khí trong tay, siết chặtnắm tay, “Ta chỉ đẩy một cái, có chủ động chịu chết hay không phải xemchính nàng ta.” 
Mạc Yên Nhiên đoán thật sự không sai, Thẩm Sơ Hàn thật sự có phần áy náyvới nàng, lại nghe lời phán đoán của Ninh An, hắn tự nhận không thể nàođộc sủng Mạc Yên Nhiên trong khi nàng yêu mình như vậy, cộng thêm tìnhcảm đặc biệt mà hắn dành cho Mạc Yên Nhiên, nên chỉ có Mạc Yên Nhiên nói vậy mới khiến hắn muốn an 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633566/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.