Ngày ấy giao thừa thật sự có tuyết rơi, Mạc Yên Nhiên đang ngủ say sưa trêngiường thì bị Thư Nhu và Thanh Thiển đánh thức, bọn họ còn cười nhìnnàng, “Tiểu chủ, tuyết rơi rồi.”
Ánh mắt Mạc Yên Nhiên sáng lên, vội vàng ngồi dậy để bọn họ hầu hạ rửa mặtthay quần áo, vừa nói, “Không dùng đồ ăn sáng vội, hôm nay còn phải đithỉnh an Hoàng Hậu nương nương.” Vừa tự mình đi giày chạy ra ngoài.
Quả thật có tuyết rơi, vừa xốc mành lên đã cảm thấy bên ngoài lạnh như đóng băng, những bông tuyết lớn từ trên trời bay xuống, dừng trên cái câytrước cửa phòng nàng, trên đất đã tích một lớp tuyết mỏng. Mạc Yên Nhiên hưng phấn cực, “Rơi từ khi nào, đã có tuyết đọng rồi.”
“Thưa tiểu chủ, rơi từ đêm hôm qua, đêm qua rơi còn chưa nhiều, đến bình minh thì tuyết rơi dày hơn một chút.”
Thư Nhu mang áo choàng đến cho nàng, là một chiếc áo lông chồn xanh ngọc, nàng sờ sờ, “Sao không mặc cái áo lông cáo bệ hạ ban?”
“Đây cũng là bệ hạ ban thưởng, nô tỳ thấy hôm nay tiểu chủ mặc nhạt màu,nghĩ hôm nay là đem giao thừa, nên có chút màu sắc vui mừng mới tốt.”Mạc Yên Nhiên nhìn nhìn bản thân, hôm nay mặc có nhạt nhẽo đâu, bởi hômnay dậy sớm nên còn cẩn thận trang điểm, tuy không đỏ tía nhưng cũng làhồng phấn vui mắt. Nàng khó hiểu, vậy thế nào mới là không nhạt nhẽo?
Nghĩ nghĩ lại sai bảo, “Vài ngày trước không phải các ngươi thêu rất nhiềukhăn đỏ à? Hôm nay dùng nó đi. Như các ngươi nói, vui mừng chút.”
Tiểu Kỳ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633535/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.