Ngày ấy giao thừa thật sự có tuyết rơi, Mạc Yên Nhiên đang ngủ say sưa trêngiường thì bị Thư Nhu và Thanh Thiển đánh thức, bọn họ còn cười nhìnnàng, “Tiểu chủ, tuyết rơi rồi.” Ánh mắt Mạc Yên Nhiên sáng lên, vội vàng ngồi dậy để bọn họ hầu hạ rửa mặtthay quần áo, vừa nói, “Không dùng đồ ăn sáng vội, hôm nay còn phải đithỉnh an Hoàng Hậu nương nương.” Vừa tự mình đi giày chạy ra ngoài. Quả thật có tuyết rơi, vừa xốc mành lên đã cảm thấy bên ngoài lạnh như đóng băng, những bông tuyết lớn từ trên trời bay xuống, dừng trên cái câytrước cửa phòng nàng, trên đất đã tích một lớp tuyết mỏng. Mạc Yên Nhiên hưng phấn cực, “Rơi từ khi nào, đã có tuyết đọng rồi.” “Thưa tiểu chủ, rơi từ đêm hôm qua, đêm qua rơi còn chưa nhiều, đến bình minh thì tuyết rơi dày hơn một chút.” Thư Nhu mang áo choàng đến cho nàng, là một chiếc áo lông chồn xanh ngọc, nàng sờ sờ, “Sao không mặc cái áo lông cáo bệ hạ ban?” “Đây cũng là bệ hạ ban thưởng, nô tỳ thấy hôm nay tiểu chủ mặc nhạt màu,nghĩ hôm nay là đem giao thừa, nên có chút màu sắc vui mừng mới tốt.”Mạc Yên Nhiên nhìn nhìn bản thân, hôm nay mặc có nhạt nhẽo đâu, bởi hômnay dậy sớm nên còn cẩn thận trang điểm, tuy không đỏ tía nhưng cũng làhồng phấn vui mắt. Nàng khó hiểu, vậy thế nào mới là không nhạt nhẽo? Nghĩ nghĩ lại sai bảo, “Vài ngày trước không phải các ngươi thêu rất nhiềukhăn đỏ à? Hôm nay dùng nó đi. Như các ngươi nói, vui mừng chút.” Tiểu Kỳ Tử gọi kiệu đến, Mạc Yên Nhiên vịn tay hắn lên kiệu, thấp giọng nói, “Hôm nay còn sớm, các ngươi đi chậm chút, không cần quá nhanh.” “Nô tài hiểu, tiểu chủ.” Hắn cong lưng đáp một câu, lại hô, “Khởi kiệu.” Hôm nay rất lạnh, nghĩ đến đây Mạc Yên Nhiên thấy may mắn vì nơi này khôngcó quy củ phi tử thấp vị không được ngồi kiều, chỉ có quy củ cỗ kiệukhông cùng cấp bậc, loại thời tiết này mà không được ngồi kiệu, phải đibộ tới thỉnh an Hoàng Hậu thì đến nơi phải biến thành người tuyết rồi,chứ đừng nói đến thể chất chỉ thổi gió đã mặt mày trắng bệch, dễ ngãbệnh của Mạc Yên Nhiên. Nàng bĩu môi, hơi vén mành lên nhìn ra ngoài,tuyết còn đang rơi, rơi rất dày. Có lẽ còn sớm nên trên đường rất yêntĩnh, cũng không có tiếng chim kêu, chỉ có tiếng chân đám thái giám giẫm lên mặt tuyết. Lúc này nàng mới cảm nhận được, kẻ có tiền ở chế độ phong kiến thật là… thật là quá thích. Khi đến Vĩnh Khang Cung thì phát hiện không còn sớm nữa, gần như đã đếnđông đủ. Có lẽ hôm nay là giao thừa nên ngay cả Đức Phi và Thục Phi xưanay ít ra ngoài cũng tới. Lúc này đang ngồi uống trà ở vị trí gần HoàngHậu nhất. Đã lâu Mạc Yên Nhiên không đến, bây giờ vị trí của nàng cũng cao lên khóhiểu. Ngày xưa Chiêu Viện, Thục Viện đương nhiên ngồi trước nàng, vị trí Tiệp Dư cũng chỉ có một mình nàng, nay thêm một Lục Thanh Vu, hai người cùng ngồi ở vị trí Tiệp Dư, người ngồi trước người ngồi sau là có ýkiến. Nói đến thánh tâm, hai vị Tiệp Dư đều rất được Thẩm Sơ Hàn thích,từ sau thu săn trở về, những ngày diện thánh của Lục Tiệp Dư kia chưatừng ngừng, nhưng nghe nói lần trước hai vị Tiệp Dư gặp như ở Ngự HoaViên, là Lục Tiệp Dư mất mặt trở về, còn Mạc Tiệp Dư thì được ý chỉ củaHoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương, sức khỏe không tốt không cần tớithỉnh an. Mạc Yên Nhiên khi ở trên đường đã nghĩ tới vấn đề này, khi nàng đến thì Lục Thanh Vu đã đến, ở Vĩnh Khang Cung cùng cấp không cần đứng lên hành lễnên nàng chỉ gật đầu. Lúc này, tiểu nha hoàn của Vĩnh Khang Cung dẫnnàng tới chỗ ngồi phía trên Lục Thanh Vu. Nàng tự biết đây là Hoàng Hậunương nương sắp xếp nên không từ chối, mỉm cười ngồi xuống. Bên kia Hoàng Hậu đã ân cần hỏi thăm nàng, “Thân mình Mạc Tiệp Dư đã khá hơn chưa?” Mạc Yên Nhiên gật đầu với nàng ấy, “Khiến Hoàng Hậu nương nương nhớ mong.” Hoàng Hậu thật cẩn thận nhìn sắc mặt nàng mới nói, “Ừ, bản cung thấy ngươicũng tốt lên không ít rồi, sắc mặt không còn trắng bệch như mấy ngàytrước tới đây nữa.” Không chờ nàng trả lời, Hoàng Hậu lại nói với LụcThanh Vu, “Lục Tiệp Dư không cần để ý, bản cung đã lâu chưa gặp Mạc Tiệp Dư, muốn nàng ngồi gần chút để tiện nói chuyện phiếm với bản cung.” Lục Thanh Vu đứng lên hành lễ, “Nương nương quá lời, Mạc Tiệp Dư vốn hầu hạ Hoàng Thượng sớm hơn thiếp tỳ, ở trên thiếp tỳ cũng là nên vậy.” Hoàng Hậu gật đầu ý bảo nàng ta ngồi xuống mới nói tiếp, “Bản cung vốn có ýbảo sáng nay các ngươi không cần đến, dù sao buổi chiều còn có cung yến, đến lúc đó chúng ta có thể tụ họp, cũng không vội lúc này.” Đức Phi tiếp lời, “Nương nương nói gì vậy, thỉnh an sáng sớm vốn là chuyệnchúng thần thiếp phải làm, thân thể thần thiếp không tốt không thể ngàyngày đến hầu hạ nương nương đã là cảm kích nương nương không trách tội,một ngày lễ lớn như hôm nay có lý nào lại không đến.” Hoàng Hậu cười nhìn nàng ta, “Thân thể ngươi không tốt, chuyện này bản cungvà Hoàng Thượng đều rõ ràng, ngươi ở trong cung tu dưỡng, chăm sóc tốtNhị hoàng tử là đủ bổn phận, tới thỉnh an hay không không quan trọng.” “Lời này nương nương nói có lý.” Phong Giáng Bạch uống một ngụm trà, thảnnhiên cướp lời Hoàng Hậu, nhưng trong giọng nói không có nửa phần cảmthấy nương nương nói có lý, “Nếu tâm không thành còn chẳng bằng khôngđến.” Nàng ta có hàm ý, Mạc Yên Nhiên chỉ hồn nhiên coi như không, không quan tâm đến người khác chỉ uống trà của mình. Hoàng Hậu không muốn nói tiếp đề tài này, đáp một tiếng rồi chuyển chủ đề,“Hai ngày trước Hoàng Thượng có nhắc với bản cung, tân niên lần này muốn đại phong hậu cung để mọi người đều dính chút vui mừng. Vốn đây là quycủ hàng năm, mọi người không cần đặc biệt chuẩn bị, về phần phong vị thế nào buổi tối trên cung yến Hoàng Thượng sẽ có sắp xếp. Nhưng có mộtchuyện là, các muội muội hạ vị có khả năng thăng chức thành phi thượngvị, đến lúc đó chuyện dời cung phải chuẩn bị trước. Mừng năm mới xong,nếu lúc đó vị muội muội chủ vị một cung nào có yêu cầu gì với cung điệnthì có thể nói trước với bản cung, bản cung cũng có thể suy nghĩ mộtchút.” Lời này cực kỳ rõ ràng, nhất là những người chiếm vị trí Tiệp Dư như MạcYên Nhiên và Lục Thanh Vu, đi lên một bước chính là chủ vị một cung,không những có cung điện riêng, nếu có con còn có thể tự mình nuôi, đómới là thật sự đi lên phi tử thượng vị. Mạc Yên Nhiên không quá để ý tiếng động náo nhiệt xung quanh, nàng đã biếttrước sẽ như vậy. Mừng năm mới, chẳng lẽ Hoàng Đế và Hoàng Hậu còn chuẩn bị quà cho phi tần hậu cung à? Đương nhiên thống nhất thăng chức chonhanh. Điều nàng tò mò là, Mạc Bình U tấn đến vị trí tứ phi là đươngnhiên, vậy Đức Phi và Thục Phi thì thăng lên đâu nữa? Quan trọng nhấtlà, nàng nở một nụ cười, khóe mắt như có như không liếc sang Lục ThanhVu ngồi ngay bên cạnh, thấy nàng ta ngồi ngay ngắn, khóe miệng mỉm cườinhư đã tính toán xong tất cả làm cho người ta không thể chọn lấy điểmsai, nàng ta sẽ thăng chức đến vị trí nào? Hoàng Hậu tán gẫu với mọi người không lâu liền thả người, dù sao bây giờ cònchưa dùng đồ ăn sáng. Không ngờ mới chỉ một lát mà tuyết đã ngừng rơi.Bởi vì trên đất có tuyết phủ nên nhìn sắc trời có vẻ sáng hơn không ít.Mạc Yên Nhiên đứng ngoài cửa Vĩnh Khang Cung, ngập ngừng nghĩ nghĩ rồiquay vào trong phòng. Hoàng Hậu còn ngồi trên uống trà, thấy nàng vàocũng không ngạc nhiên, ngược lại còn nở nụ cười, “Hay là ở lại dùng bữasáng đi? Mấy ngày trước nghe Hoàng Thượng nói ngươi thích bánh ngọt chỗbản cung. Thích loại nào? Bảo Tập Hương dặn dò xuống.” Mạc Yên Nhiên giờ mới thẹn thùng, liên tục xua tay, “Nào dám làm phiền TậpHương cô cô, có thể ở lại chỗ nương nương dùng bữa sáng đã là làm phiềnrồi, nương nương còn khách khí như vậy thiếp tỳ cũng ngượng ngùng ởlại.” Hoàng Hậu ý bảo nàng đến gần, không cần người đỡ đã kéo tay nàng đến phòngbên, người hầu đã bắt đầu bày đồ ăn, “Bản cung đoán đại khái ngươi sẽquay lại nên đã dặn dò, ngươi xem, nếu không vừa ý cứ việc nói.” HoàngHậu vỗ vỗ tay nàng, ngăn lời từ chối tiếp theo của nàng, “Nếu còn kháchsáo với bản cung thì ngươi về cung của mình ăn đi, đừng ở đây nữa.” Giờ Mạc Yên Nhiên mới bĩu môi, một lúc lâu mới nghẹn ra một câu, “Bánh lục khôn bạch ngọc.” Hoàng Hậu cười rộ lên, “Ngươi thật thích ăn đồ ngọt, bản cung thì thấy rất ngấy, Tập Hương, nghe thấy chưa?” Tập Hương nhún gối, “Vâng, nương nương.” Rồi đi ra ngoài. Mạc Yên Nhiên mở miệng, “Nương nương, thật sự không cần phiền toái như thế.” “Đây có gì mà phiền, chỉ thêm món ăn thôi. Ngươi ở lại dùng bữa với bản cung bản cung vui cực kỳ, cho ngươi thêm đồ ăn là an ủi ngươi thôi.” “An ủi cái gì, thiếp tỳ thật lòng muốn cùng nương nương dùng bữa.” “Sao đột nhiên nghĩ tới muốn dùng bữa với bản cung?” “Nương nương.” Mạc Yên Nhiên thật cẩn thận mở miệng, “Hôm nay ngài sắp xếp vị trí của thiếp tỳ và Lục Tiệp Dư…” “Ừ, bản cung đúng là có ý kia.” Hoàng Hậu ngừng ăn cháo, chuyển sang nhìnMạc Yên Nhiên, “Chỉ là một vị trí thôi, ở Vĩnh Khang Cung này, bản cungnghĩ đã lâu không gặp ngươi nên để ngươi ngồi gần một chút.” Trên dưới chỉ cách một vị trị, nào có gần hay không gần. Mạc Yên Nhiên biết, Hoàng Hậu đang thay mình chèn ép Lục Thanh Vu. Nàng hiểu, nhưng cảmthấy chuyện này không cần thiết, “Lục Tiệp Dư kia sớm hay muộn cũng là…” “Chẳng phải còn chưa phải à?” Lúc này, tiểu nha hoàn phía dưới đã bưng bánhlục khôn bạch ngọc tới, phía trên ngào ngạt mùi mè đen, “Ngươi nếm thửxem, không phải nói muốn ăn cái này sao?” “Tạ nương nương.” Nàng ăn một miếng nhỏ, nhấm nháp mùi vị kia trong miệng,ngẩng đầu dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Hoàng Hậu chằm chằm, “Nươngnương, vì sao trong cung ngài làm lại đặc biệt ngon vậy nhỉ? Lần trướcnếm thử ở chỗ ngài, về bảo Ngự Thiện Phòng làm cho ta một đĩa, nhưng mùi vị lại không giống.” Hoàng hậu bật cười, “Ngươi thật là, chỉ biết chọn những lời dễ nghe để nói.”Nhưng không trách tội sự bất kính trong lời nói vừa rồi của nàng, “Nếungươi thích thì cứ việc tới đây, sai người chỗ bản cung làm cho ngươi là được.” Nghĩ nghĩ lại nói thêm một câu, “Thân thể ngươi thế này khôngnên ra ngoài nhiều thì hơn, Thái Y xem bệnh xong ngươi có ngày ngày uống thuốc không? Hay là đưa đầu bếp này sang cho ngươi?” Mạc Yên Nhiên bĩu môi, trong lúc lơ đãng đã dùng thái độ với Thẩm Sơ Hàn để đối đãi với Hoàng Hậu, “Ngày ngày uống kìa, thuốc kia còn đắng hơn cảhoàng liên. Nương nương cũng quá khách khí, đầu bếp này làm điểm tâmngon như vậy đương nhiên chính ngài phải giữ lại. Chỗ ta cũng khôngvội.” Hoàng Hậu không để ý thái độ của nàng, “Kia tùy ngươi. Về phần Lục Tiệp Dưkia…” Hoàng Hậu tự mình gắp một miếng bánh bạch ngọc cho Mạc Yên Nhiên,“Có bản cung ở đây, cho dù nàng đúng cũng không làm gì được. Ngươi chỉcần nhớ điểm này là tốt rồi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]