Khi Thẩm Sơn Hàn mang theo Mạc Yên Nhiên trở lại doanh địa thì Thái Y đãchờ ngoài lều trại, thấy Thẩm Sơ Hàn gật đầu liền không do dự đi theohai người vào lều trại. Thẩm Sơ Hàn vừa để người ta xử lý vết thươngtrên tay hắn vừa nhìn về phía Mạc Yên Nhiên còn đỏ mắt đứng bên cạnh,“Đứng đấy làm gì? Ninh An, sai người xem cho Mạc Tiệp Dư.”
Mạc Yên Nhiên vẫn dõi theo hắn: “Ta xem bệ hạ xử lý xong vết thương mới đi.”
“Nàng nhìn chằm chằm thì trẫm có thể lành mau hơn à? Nghe lời, ở ngay đâythôi, để Thái Y xem cho nàng. Cản thận đừng để lại sẹo, bằng không đếnlúc đó lại tới chỗ trẫm mà khóc.”
Mạc Yên Nhiên sờ sờ vết thương trên, đụng tới còn hơi đau, nhịn không đượcnhe răng trợn mắt, nhìn thấy nàng thế kia Thẩm Sơ Hàn lúc này mới thậtsự sa sầm mặt, “Còn không đi để Thái Y khám xem.”
May mà không ít Thái Y theo tới nên một vị Thái Y họ Lý cẩn thận nhìn cổnàng nói: “Tiểu chủ đừng hoảng, vết thương không sâu, mỗi ngày đúng hạnbôi thuốc mỡ hạ quan đưa sẽ không để lại sẹo. Chỉ là những thứ mùi vịnặng như nước tương thì không được dùng.”
Thư Nhu đứng bên hận không thể lấy bút ra ghi chép lại, thấy chủ tử nhàmình vẫn có vẻ không thèm để ý liền nhún gối với Thái Y, “Lý Thái Y, nôtỳ dẫn ngài xuống khai dược đi, một số việc cần chú ý ngài cũng nói vớinô tỳ một lượt đi.”
Bên này, cánh tay Thẩm Sơ Hàn cũng được xử lý xong, hắn vẫy tay với Mạc Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633527/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.