“Thiếp tỳ cũng đi?” Mạc Yên Nhiên nghĩ nếu có thể trực tiếp biểu hiện tâmtrạng của nàng lên mặt thì sợ là rất hỗn loạn, cả cái mặt cũng biểu đạtkhông đủ.
“Đúng, nàng cũng đi. Hôm nay trẫm lật thẻ tên của nàng, thăm Đại hoàng tử xong trẫm trở về cùng nàng. Đi đi, sửa sang lại chút.” Vừa nói còn vừa vẫytay gọi Thư Nhu đến, đẩy nàng về phía phòng ngủ.
Hoàng Thượng, thật sự không cần đâu, ngài hãy quên chuyện lật thẻ tên của tađi, ngươi đi đi, ta không ngăn cản chút nào hết. Mạc Yên Nhiên thở dài,dặn dò Thư Nhu đang giúp nàng thay váy áo: “Ngươi nhớ kỹ, sau khi ta vàHoàng Thượng tới Yêu Nguyệt Cung, mặc kệ là ai tới hỏi thăm tin tức gìcũng đừng có lộ ra, mấy người bên dưới cũng coi chừng, đừng nói lungtung, bằng không đối tượng tiếp theo của Hoa Thanh Thường kia chính làta.”
“Nô tỳ hiểu, tiểu chủ cứ yên tâm đi đi.”
“Ta thật sự không muốn đi.” Nàng tự mình sờ búi tóc sau đầu, “Đi thôi, đừng để Hoàng Thượng chờ.”
Thẩm Sơ Hàn chờ ở đó, thấy nàng đi ra liền gật đầu dặn: “Nàng không cần chuẩn bị xe, đi cùng trẫm là được.”
Ông trời à, ta đã làm gì sai, hôm nay ông không chỉ để ta đến Yêu NguyệtCung cùng Hoàng Thượng, còn để ta ngồi xe rồng tới Yêu Nguyệt Cung nữa!
Nàng cười cười, khom gối xuống: “Tạ ân điển của Hoàng Thượng.”
Yêu Nguyệt Cung đèn đuốc sáng trưng, Hoa Phi tự mình ra đón, khi nàng thấyMạc Yên Nhiên mắt thiếu chút nữa là phun ra lửa, Mạc Yên Nhiên giật giật khóe môi, ngươi tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633521/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.