Chương trước
Chương sau
Vào thứ bảy, trời trong xanh không mây, mặt trời lên cao.
8 giờ sáng, Liễu Bạch Từ liền rời giường rửa mặt đánh răng, sau đó thay một bộ váy ngắn màu trắng có chứa đường vẽ dân tộc, chỗ làn váy hơi hơi uốn có thêu một vài cánh hoa lan tinh xảo, trên vai cũng có một ít đường thêu dân tộc.
Liễu Bạch Từ bây giờ vừa gầy lại vừa trắng, vì vậy mặc vào bộ váy trắng có đường vẽ dân tộc này, thật giống như một cô nương dân tộc thiểu số xinh đẹp, rất có khí chất cổ điển.
Tóc ngắn đến vai của cô hơi hơi rũ xuống, mặc dù không có nhiều trang sức, nhưng cũng khiến cho người ta cảm nhận được một loại xinh đẹp đơn giản.
"Ba mẹ, con ra ngoài đây." Ăn xong sớm một chút, sau khi chào hỏi ba mẹ, Liễu Bạch Từ liền nghiêng người lấy cái túi, bên trong có chứa di động, chìa khóa cùng vài thứ đồ linh tinh, rồi cô liền ra cửa.
Nhưng mà mới vừa ra khỏi tiểu khu không xa, còn chưa đi đến trạm giao thông công cộng, thì bỗng có một đám nữ sinh hướng cô đi tới. Trọng điểm chính là, đám nữ sinh đang đi tới kia đều không có ý tốt, các cô chặn lại đường đi của Liễu Bạch Từ, quan trọng hơn là, Liễu Bạch Từ có biết các cô, các cô đều là thành viên trong đoàn fan của Tỉnh Lăng Vân, đặc biệt là cô nữ sinh cầm đầu, chính là thành viên trưởng của đoàn fan.
"Các cậu muốn làm gì?" Đường xung quanh đều bị chặn lại, Liễu Bạch Từ không khỏi nhíu mày, có chút không vui, ánh mắt nhìn nữ sinh đang cầm đầu, Lương Lộ.
"Hừ......" Lương Lộ hừ nhẹ một tiếng, bỗng dưng vươn tay đẩy Liễu Bạch Từ một cái, đem cô đẩy ngã xuống mặt đất, "Cô như vậy, còn nghĩ muốn hẹn hò với Tỉnh giáo thảo của chúng tôi, cô dựa vào cái gì?! Cô có tư cách gì?!"
"Đúng vậy! Gia thế thì không có!"
"Thành tích lại càng không!"
"Đừng tưởng rằng lớn lên không tệ lắm thì có thể quyến rũ được Tỉnh giáo thảo, quả thực là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga."
...... Đám nữ sinh còn lại thì không ngừng ríu rít châm chọc Liễu Bạch Từ.
Phản ứng đầu tiên khi bị đẩy xuống mặt đất của Liễu Bạch Từ chính là phát ngốc. Từ nhỏ đến lớn cô đều là một học sinh ngoan, trước nay chưa từng gặp phải chuyện như vậy, không nghĩ tới hiện tại lại quang minh chính đại cứ thế mà bị khi dễ? Đây chính là...... Bạo lực học đường sao?
Đương nhiên, trước kia Liễu Bạch Từ cũng thường xuyên bị khi dễ, nhưng đó là Liễu Bạch Từ của trước kia, chứ không phải Liễu Bạch Từ của bây giờ.
Một lát sau, Liễu Bạch Từ liền hoàn hồn, cô đơn giản ngồi ở dưới đất, cười như không cười mà nhìn Lương Lộ đang cầm đầu một đám nữ sinh: "Ha ha, thì ra là một đám người đang hâm mộ ghen tị tôi a."
Lời này nói ra liền chọc trúng nỗi đau của Lương Lộ, cô chính là ghen ghét và hâm mộ Liễu Bạch Từ! Dựa vào cái gì mà cô ta có thể đi theo phía sau Tỉnh giáo thảo? Dựa vào cái gì mà cô ta có thể giành được ưu ái của Tỉnh giáo thảo? Dựa vào cái gì......
Thấy vậy, Liễu Bạch Từ càng thêm gợi lên khóe môi, liếc nhìn nữ sinh chung quanh một cái: "Còn nữa, tôi không có tư cách hẹn hò với Tỉnh Lăng Vân? Chẳng lẽ các cậu thì có tư cách sao?"
"Đương nhiên!" Đám nữ sinh trả lời một cách đương nhiên.
Liễu Bạch Từ cười ha ha hai tiếng, cười đến có chút ý vị thâm trường.
"Cô cười là có ý gì? Đang cười nhạo chúng tôi sao?" Lương Lộ xông lên nắm lấy quần áo cô, một bộ dáng hung thần ác sát.
Liễu Bạch Từ biểu hiện đến thập phần bình tĩnh, rốt cuộc cô cũng là một người đã từng chết, tử vong còn chưa có sợ, thì còn cái gì khiến cô sợ hãi đây.
Cô hất tay Lương Lộ ra, vẫn cười nói: "Tôi chỉ là đang suy nghĩ, các cậu luôn nói các cậu có tư cách hẹn hò với Tỉnh Lăng Vân, vậy...... Ai là người thứ nhất có tư cách hẹn hò với Tỉnh Lăng Vân thế?"
"Đương nhiên là tôi!" Lương Lộ đắc ý nói.
Liễu Bạch Từ bĩu môi, sau đó chỉ vào một nữ sinh tương đối xinh đẹp, ít nhất là so với Lương Lộ thì xinh đẹp hơn, nói: "Nhưng mà, dựa vào cái gì a? Tôi cảm thấy cô nữ sinh kia lớn lên so với cậu còn xinh đẹp hơn a."
Biểu tình của cô nữ sinh được Liễu Bạch Từ chỉ vào không khỏi vui vẻ lên.
Lương Lộ thì lại không vui: "Dựa vào tôi là thành viên trưởng của đoàn! Thế nên sẽ do tôi định đoạt!"
Liễu Bạch Từ vẫn bĩu môi như cũ, tiếp tục chỉ vào một nữ sinh khác lớn lên cũng xem như là có khí chất, ít nhất là so với Lương Lộ thì có khí chất hơn, nói: "Nhưng mà, nữ sinh kia so với cậu thì có khí chất hơn a! Cậu cũng không có được khí chất của cô ấy, dựa vào cái gì mà cậu lại là người thứ nhất có tư cách hẹn hò?!"
Biểu tình của nữ sinh được nói là có khí chất cũng không tự chủ được mà vui vẻ lên.
Lương Lộ hung tợn liếc mắt nhìn cô ta một cái, nữ sinh có khí chất thấy vậy thì biểu tình vui sướng lập tức trở nên cứng đờ.
"A." Bộ dáng Liễu Bạch Từ giống như đã hiểu rõ, ngữ khí có chút châm chọc: "Tôi biết rồi, thì ra là do cậu dựa vào nắm đấm, mặc dù nắm đấm của cậu tương đối cứng. Nhưng mà cho dù nắm đấm của cậu cứng, vậy thì thế nào? Dựa vào cái gì mà chúng tôi nhất định phải nghe theo cậu, dựa vào cái gì mà cậu là người thứ nhất có tư cách hẹn hò cùng Tỉnh Lăng Vân? Chúng tôi cũng muốn trở thành người thứ nhất có tư cách a, chúng tôi cũng muốn trở thành người đặc biệt đầu tiên của Tỉnh Lăng Vân a......"
Lời vừa nói ra, Lương Lộ liền á khẩu không trả lời được.
Mà mặt khác, tất cả các nữ sinh còn lại đều oán hận mà nhìn cô ta, đối với thành viên trưởng Lương Lộ này, kỳ thật các cô vẫn luôn có oán hận, chuyện gì cô ta cũng đều tranh làm thứ nhất, là người thứ nhất tặng quà, là người thứ nhất viết thư tình, là người thứ nhất tỏ tình, là người thứ nhất đứng ở phía sau Tỉnh giáo thảo......
Quan trọng nhất chính là, các cô cũng muốn trở thành người thứ nhất a.
Hiện tại Lương Lộ còn muốn cùng các cô tranh giành làm người thứ nhất có tư cách hẹn hò với Tỉnh giáo thảo. Hừ, nếu không phải nắm đấm của cô ta tương đối cứng, thì ai sẽ nghe theo cô ta!
Liễu Bạch Từ biết, kỳ thật, tập thể mỗi người đều có chút oán hận, người này không quen nhìn người kia, người kia không quen nhìn người này, chỉ là hiện tại, loại bất mãn cùng oán giận này bị cô phóng đại lên, thế nên, nữ sinh đều có một mặt không thật thà.
Các cô ngược lại vây quanh lấy Lương Lộ, tức giận bất bình nói.
"Khoan đã, dựa vào cái gì mà Lương Lộ cậu lại là người thứ nhất có tư cách, tôi nói cho cậu biết, tôi chịu đựng cậu đủ rồi!"
"Xét về xinh đẹp, tôi so với cậu còn xinh hơn, hừ, dựa vào cái gì mà lúc nào cậu cũng là người thứ nhất!"
"Xét về khí chất, tôi so với cậu cũng có khí chất hơn, cậu chỉ biết cậy vào sức mạnh, mỗi ngày luôn luôn hô to gọi nhỏ sai bảo chúng tôi."
......
Một hòn đá tức khắc liền làm cả hồ dậy sóng, trong nháy mắt, tất cả nữ sinh còn lại đều ríu rít bùm bùm đem Lương Lộ vây công
Liễu Bạch Từ ngồi ở dưới đất nhân cơ hội liền chạy đi, sau đó bĩu môi, có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, tình bạn của đám nữ sinh này, nói tụ họp liền tụ họp, nói tuyệt giao liền tuyệt giao a.
Sau khi lên xe buýt, Liễu Bạch Từ nhìn đồng hồ, đã gần 10 giờ rồi, giờ đi xe buýt đến quảng trường cần ít nhất cũng phải nửa tiếng.
Liễu Bạch Từ có chút buồn bực, vốn dĩ đã tính chuẩn vào lúc 10 giờ là đã tới được quảng trường, nhưng lại bị một đám nữ sinh kia làm cho chậm trễ, liền để lỡ.
Cô muốn gọi một cuộc điện thoại cho Tỉnh Lăng Vân, nhưng lại phát hiện, trong di động, vốn căn bản không có số điện thoại của hắn.
Trước kia Liễu Bạch Từ tuy rằng là tiểu đệ của hắn, ngưỡng mộ hắn, nhưng mà căn bản cũng không dám chủ động hỏi xin số điện thoại của hắn, mà Liễu Bạch Từ của hiện tại thì căn bản là quên mất phải hỏi xin số điện thoại......
Lúc này thì tốt rồi.
Mắt thấy đã đến 10 giờ, cũng không biết Tỉnh Lăng Vân có ở quảng trường chờ cô hay không? Hay là nói, hắn đã đi rồi?
Liễu Bạch Từ thở dài một hơi, trong lòng có chút buồn bực. Cô thật sự rất muốn đi chơi trò chơi a, hơn nữa đây cũng là một cơ hội tốt để cô xoát hảo cảm a......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.