Càn Thánh Cung:
Ân Mạc Thần một thân long bào, ngồi trên tràng kỷ, đưa hai tay day day thái dương. Đoạn, hắn mở hộp gỗ bằng nửa chiếc rương bên cạnh ra, trong hộp gỗ chất đầy thư, đều viết mấy chữ “Hoàng Quý Phi”
Ba năm trước hắn phái ám vệ bên cạnh nàng. Cứ mỗi cuối ngày, ám vệ đều sẽ gửi thư cho hắn. Nói trắng ra, chính là vừa bảo vệ vừa giám sát.
Bức thư này là hoạt động ngày hôm qua của nàng, thế nhưng tối qua nhiều chính sự, nay hắn mới mở xem. Trong đó, đề cập đến việc gặp gỡ của nàng và Dương Khê Thân Vương.
Nàng và Dương Khê Thân Vương rốt cuộc có chuyện gì? Chuyện xưa người đừng nhắc tới nữa? Chẳng lẽ nàng hồng hạnh vượt tường? Hắn không nghĩ vậy. Chỉ có điều, chuyện hắn bận tâm nhất, là lời đề nghị “Chỉ cần nàng gật đầu, ta sẽ dẫn nàng ra khỏi Ân Điệp Thi Quốc” kia.
Nàng sẽ lựa chọn thế nào? Nếu nàng gật đầu nói muốn đi, hắn có nên ngăn cản nàng lại? Thả nàng, hắn không nỡ. Giữ lại, hắn sợ vẻ oán trách của nàng. Nếu nàng thực sự đồng ý, hắn là nên tôn trọng quyết định của nàng, buông tay nàng chăng? Hậu cung trùng trùng sóng gió, ngươi lừa ta gạt, nàng cô đơn không ai bên cạnh, Thái Hậu cũng không vừa mắt nàng, tất thảy hắn đều biết. Buông tay cho nàng đi, có lẽ là giải thoát cho nàng. Hắn biết nàng tuy người tại đây nhưng tâm không ở đây. Nàng muốn sống yên bình, có một căn nhà gỗ nho nhỏ giữa một nơi cỏ xanh bát ngát, nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-duy-nhat/1566524/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.