Lần này mới thực sự là long trời lở đất.
Giữa cơn lốc xoáy gào thét, con tàu chẳng khác nào một con sâu bé nhỏ, yếu ớt đến mức dường như có thể bị xé toạc bất cứ lúc nào.
Lật nhào, xoay tròn, rung lắc dữ dội.
Bên trong toa tàu, tiếng thét chói tai và tiếng va chạm vang lên không ngừng.
Các đạo cụ phòng hộ có thể bảo vệ người chơi khỏi thương tổn, nhưng không thể ngăn họ bị cuốn theo chuyển động của con tàu, đập mạnh vào trần toa rồi lại rơi thẳng xuống sàn, khiến đầu óc quay cuồng, choáng váng.
Trong một vòng lật nhào khác, Diệp Tường và Hạ Cảnh đồng loạt va mạnh vào cửa sổ!
"RẮC!"
Tấm kính chịu đựng cú va đập không nổi, nứt toác thành một mạng nhện!
Cảm nhận được kính cửa sổ đang dần mất đi khả năng chịu lực, thậm chí còn bị lõm ra ngoài, Diệp Tường hoảng hốt gào lên, tứ chi quơ loạn xạ.
-Bọn họ đang lơ lửng giữa không trung!
Nếu rơi xuống ngoài kia, họ sẽ chết chắc!
Hạ Cảnh cố gắng vươn tay, năm ngón thon dài ghì chặt vào tựa lưng của một chiếc ghế.
Nhưng bề mặt quá trơn, không có điểm tựa nào để bấu víu, khiến việc giữ chặt trở nên cực kỳ khó khăn.
Dù đã dùng hết sức, ngón tay Hạ Cảnh vẫn không ngừng trượt ra ngoài!
Ngay giây tiếp theo-
Một bàn tay khác bất ngờ chộp chặt lấy cổ tay cậu!
Hạ Cảnh ngước lên.
Tống Ngưỡng một tay bám chặt vào một điểm cố định trong toa, tay còn lại giữ chắc lấy cậu.
Vì dùng lực quá mạnh, từng đường gân xanh trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mo-nha-an-toan-o-the-gioi-vo-han-luu/5081515/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.