Hạ Cảnh thu ánh mắt lại, rồi mỉm cười dịu dàng với mấy người kia: "Ừm, hắn không phải quái vật."
Giả Thanh, Lưu Ý: "Cái quái gì, không phải quái vật mà ra tay tàn nhẫn như vậy à? Nụ cười của người này thật đáng sợ!!"
Như thể nghe được suy nghĩ của họ, Hạ Cảnh chớp mắt, vô tội nói: "Tôi đã kiểm soát lực đạo, đến điểm tích lũy cũng không bị trừ."
Tống Ngưỡng, người vừa mới bị hệ thống trừ đi mười điểm, môi giật giật: "Vậy cậu thật là lợi hại nhỉ?"
Hạ Cảnh cười càng tươi hơn: "Cảm ơn, chúng ta đều thế cả."
Tống Ngưỡng, Giả Thanh và Lưu Ý: "Cậu có khả năng đọc suy nghĩ à?!"
Kim Nam nhận ra, mở to mắt, không thể tin được, từ trên đất bò dậy, chạy tới, đẩy mấy người kia ra rồi nhìn vào trong phòng phát thanh-
Hắn quay lại, giận dữ chất vấn: "Mày... mày biết rồi sao?"
Ba người kia nhìn hắn.
Biết? Biết cái gì?
Hạ Cảnh cũng nhìn Kim Nam, mắt cười mỉm: "Năng lực của anh thú vị đấy, là điều khiển sao? Hay chỉ là khả năng đẩy vật từ xa?"
Kim Nam nắm chặt tay lại.
Hạ Cảnh: "À, xem ra là khả năng đẩy vật từ xa."
Kim Nam: "Mày-"
Tống Ngưỡng nhíu mày, nhanh chóng liếc qua Kim Nam một cái: "Hắn có dị năng à?"
Giả Thanh há hốc miệng: "Hắn là dị năng giả à?"
Kim Nam thở hổn hển, sắc mặt thay đổi liên tục.
Sau khi vào Thành Phố Nụ Cười, vô số người chơi bình thường mới nhận ra rằng, hóa ra trên thế giới này có rất nhiều người sở hữu dị năng.
Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mo-nha-an-toan-o-the-gioi-vo-han-luu/5081499/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.