Editor: Lâm Tuyết Thần (Rainie Bomkum) 
Bầu trời âm trầm, sấm gió phun trào, vòng xoáy vạn phần hung hăng, nhưng lôi kiếp thứ hai không có lập tức bổ xuống. 
Tiểu Thất thở hổn hển kinh ngạc nói: "Lẽ nào là chủ nhân lời lẽ hào hùng doạ lui sấm sét?" 
"Có lẽ không phải, ngươi không thấy vòng xoáy càng xoáy càng lớn sao? Ta nghĩ xu thế hẳn là ấp ủ trước bão táp." Mộc Thủy Vân ánh mắt nghiêm nghị, nắm chặt tay, một đoàn sáng vàng sẫm cực nhanh kéo dài, Hồn Nghiệp Kiếm chấp ở trong tay, mũi kiếm sắc bén nhắm thẳng vào vòng xoáy. 
Một luồng khí tức mênh mông từ trên người nàng tản ra, Tuyết Phong không khỏi cảm thán phong thái trác tuyệt, trong lòng ái mộ càng thêm sâu sắc, nếu không phải sấm sét quá mãnh liệt, nàng sẽ không khống chế được xông lên, than nhẹ một tiếng, nhưng ở giây tiếp theo trợn to mắt. 
Bầu trời tối đen, bốn phương tám hướng phun trào cực quang, chia ra làm sáu, hung hăng đột kích. 
Tiểu Thất suýt trừng rớt con ngươi, giật mình nói: "Sáu! Sáu cỗ sấm sét đồng thời đến, chủ nhân!" 
Mộc Thủy Vân hít sâu một cái, không nghĩ tới niệm lực của nàng có thể điều động quy tắc, đồng thời đến thì đồng thời đến, tiếng rít gào nhiếp hồn kia, vốn là không dừng lại được! 
"Chủ nhân! Ta tự mình tới!" Tiểu Thất vẫy vẫy đầu, nhưng không hất Mộc Thủy Vân ra, thân thể cao lớn bay lên trời cao, khí tức cổ điển nhuộm đẫm xuyên nhạc, vách núi cứng cỏi lâu đời bị khí phách lẫm liệt của nó làm rung chuyển. 
Phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-minh-chi-gioi/1363204/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.