Editor: Lâm Tuyết Thần (Rainie Bomkum)
Ngửa đầu, uống hết rượu trong chén, cõi lòng đầy phiền muộn, bên tai truyền đến tiếng bước chân, nàng nhàn nhạt nhìn qua, tròng mắt loé kinh ngạc, nàng cho rằng sẽ là Diệp Cổ, nhưng người đến lại là tiểu nha đầu tương tự nàng kia.
Trong nhà giam thiếu hụt ánh đèn soi sáng, có vẻ u ám hiu quạnh.
Tiểu Lan nhấc theo một cây đèn chậm rãi đi tới, liền thấy Mộc Thủy Vân không hề chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt cực kỳ bình thản, nhưng nàng có cảm giác bị chĩa mũi nhọn, miễn cưỡng dằn xuống bất an, quỳ nói: "Mộc cô nương, Vương gia gọi ta đến hỏi một câu, nếu có thiếu hụt đồ vật, ngài sẽ sai người đưa tới."
"Thuốc giải Tuyệt Hồn Tán, ngươi đi hồi bẩm đi." Mộc Thủy Vân tự mình rót rượu, rượu này thật là tốt, hương thuần hậu nhưng không cay độc, Diệp Cổ đưa tới, đều là cổ tửu đại nội cất giấu, nếu không có bị cầm cố ở đây, nàng sẽ không có cơ hội uống đến loại rượu ngon này, nghĩ tới đây, bên môi tự giễu càng thêm sâu sắc, lại ngửa đầu uống hết một chén, chất lỏng trong suốt dọc theo cằm tinh xảo trắng nõn chảy xuôi, trông càng xinh đẹp gợi cảm.
Tiểu Lan nhìn một màn cực kỳ mê hoặc trước mắt, trái tim ầm ầm nhảy lên, thán một tiếng, chẳng trách Vương gia yêu thích nàng, một nữ tử phong thái yêu kiều, ngay cả uống rượu cũng xinh đẹp như thế, nhưng cho dù là rượu tiên hay nước thánh, đều không xoá đi nỗi thất vọng trong lòng.
Tiểu Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-minh-chi-gioi/1363197/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.