Editor: Lâm Tuyết Thần (Rainie Bomkum) 
Bên trong vầng sáng đỏ ngầu, Mộc Thủy Vân chậm rãi mở mắt ra, trước mắt hoàn toàn mông lung. 
Màu máu vô biên vô hạn tập quyển con ngươi của nàng, trên mặt đất tất cả đều là Huyết Liên Hoa, một cây một cây, chậm rãi nở ra. 
"Đây là nơi nào?" Mộc Thủy Vân kinh ngạc nói. 
Một thanh tuyến lanh lảnh của nam tử vang vọng bên tai: "Đây là linh thức của ngươi." 
"Lẽ nào ta chưa hoàn toàn tỉnh táo? Ngươi là ai?" Mộc Thủy Vân tìm kiếm âm thanh khởi nguồn, toàn bộ nơi đây đều là biển hoa đỏ ngầu, ngẩng đầu nhìn lên, ngay cả bầu trời đều đỏ như máu làm người ta sợ hãi. 
"Không cần e ngại, ta là người thân nhất của ngươi." Xa xa lấp loé màu đỏ, nam tử áo đỏ lẳng lặng đi tới. 
Mộc Thủy Vân nhìn chằm chằm khuôn mặt của hắn, giật mình, tướng mạo phi thường yêu dị, từng sợi đỏ tươi lẫn lộn trong tóc đen của hắn, theo gió phiêu lãng, trương dương không câu nệ. 
Mộc Thủy Vân lấy lại bình tĩnh, hỏi: "Sao ngươi xuất hiện trong linh thức của ta?" 
Nam tử tà tứ cười: "Chúng ta đi qua thiên địa khế ước, chính là người thân cận nhất. Lẽ nào ngươi đã quên ta sao? Nhìn cổ tay ngươi một chút đi." 
Mộc Thủy Vân theo bản năng nhìn cổ tay, phát hiện Huyết Phật châu biến mất, thay vào đó là một đóa sen máu yêu dị đến cực điểm, cả kinh, kéo tay áo lên, đóa hoa như dây leo, tập quyển nửa cánh tay nàng. 
"Sao lại như vậy?" Mộc Thủy Vân hoảng sợ, Huyết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-minh-chi-gioi/1363155/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.