Editor: Lâm Tuyết Thần (Rainie Bomkum)
"Ta rất rõ ràng ta đang làm gì, ta chỉ là muốn cứu ngươi." Mộc Thủy Vân tiếp tục rót chân khí vào Tuyết Phong, cho dù sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn không buông tha.
Tuyết Phong đẩy nàng ra, run rẩy nằm trên đất, trầm giọng nói: "Ta không cần thương hại!"
"Ta không phải thương hại ngươi! Ta đau lòng ngươi." Ánh mắt Mộc Thủy Vân nhu hòa, tuy rằng nàng chưa từng tiếp xúc qua bách hợp luyến, nhưng nàng cũng hiểu rõ chuyện nữ nhân và nữ nhân.
Tự giễu nở nụ cười, thật không nghĩ tới sẽ có một ngày, nàng cũng rơi vào vạn kiếp bất phục, thích một nữ nhân, một nữ nhân cổ đại.
Tuyết Phong châm chọc: "Chẳng lẽ ngươi yêu ta chân thành?"
Mộc Thủy Vân không nói tiếng nào, nhưng trong ánh mắt nàng, tất cả đều là nhu tình.
Mây đen bay tới, ánh trăng yếu dần.
Tuyết Phong thở dốc một tiếng, lẳng lặng tựa lên vách đá, dù bị đau đớn dằn vặt, cặp mắt yêu mị kia vẫn thủy chung ẩn hàm phong tình, nhàn nhạt hỏi: "Ngươi biết cái gì gọi là yêu sao?"
Mộc Thủy Vân híp mắt, trầm mặc một lát, nghiêm túc nói: "Ta chưa bao giờ yêu, ta luôn cảm thấy nhân sinh quá hư vô. Ngăn ngắn mấy chục năm thoáng một cái đã qua đi. Ta chưa bao giờ hy vọng ái tình xa vời, ta không để tâm loại tình cảm này. Ta cảm thấy hờ hững là một loại tu tâm, cho nên không để bụng phương diện tình cảm lắm. Mãi cho đến khi gặp phải ngươi, bóng người của ngươi đều bồi hồi trong mộng của ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-minh-chi-gioi/1363143/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.