Vừa rồi nhất định là tôi bị hoa mắt mới có thể cảm thấy Hạ Chí có chút kỳ quái!
Tôi quá hiểu biết cậu ấy, tuy rằng Hạ Chí làm việc phi thường có năng lực, trong sinh hoạt cũng tốt đẹp, có lẽ là do con người quá toàn vẹn, nên cho dù Hạ Chí đẹp trai cũng không dấu được sự thật rằng cậu ấy là kẻ nhát gan!
Cậu ấy luôn lo lắng sẽ có trộm, lo lắng sẽ tai bay vạ gió, sẽ có tên cướp cầm súng chạy vào nhà, vì thế toàn bộ căn nhà cả trong cả ngoài đều có máy theo dõi, tôi khuyên bảo vài lần, nhưng cậu ấy lại dùng biểu tình ' đáng thương hề hề ' nhìn tôi, tôi......
Được rồi, tôi thỏa hiệp.
Dù sao thân phận của Hạ Chí cũng không đơn giản, nói không chừng thực sự có kẻ nào đó thấy tiền nổi lòng tham, tới cái bắt cóc gì đó, có mấy cái máy theo dõi cũng tiện hơn.
Hiện tại có thể là cậu ấy bị dọa sợ, vừa rồi nhất định là cậu bị dọa sợ! Tôi! Xác! Định!
Bất quá sự tình phát triển quá mức đột nhiên, tôi cũng sững sờ tại chỗ, lại chớp mắt, Hạ Chí đã khom lưng nhặt tờ giấy vẽ nhặt lên, đôi tay mà tôi đã vẽ lại vô số lần vẫn đẹp như vậy, móng tay kia vào mấy ngày trước tôi thấy nhàm chán nên đã cắt giùm cậu ấy, ừm, màu sắc cũng rất đẹp......
Không đúng, hiện tại không phải lúc suy nghĩ linh tinh, tôi đứng ở đó, muốn nhìn xem Hạ Chí sẽ làm gì, kết quả khiến tôi thất vọng, cậu ấy chỉ sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mi-ba-dao-tong-tai-yeu-toi/1180152/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.