"Bảo bối? Còn buồn ngủ à?" Hạ Chí đang nói chuyện với một ' tôi ' khác.
Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ cảm thấy Hạ Chí ôn nhu như vậy thực chán ghét......
Tôi thấy ' tôi ' mơ mơ màng màng mở to mắt, sau đó đẩy Hạ Chí ra, nhưng lại lập tức ngã trên mặt đất — vì eo đau chân mỏi, là kết quả nỗ lực cả đêm hôm qua của Hạ Chí.
Hạ Chí có đôi khi rất cường thế, tựa như hiện tại, sắc mặt cậu trầm xuống, ôm ' tôi ' nằm lên trên giường, mà ' tôi ' là vẻ mặt hoảng sợ mê mang.
"Bảo bối, anh sao vậy?" tay Hạ Chí rất đẹp, tôi cũng rất thích cậu dùng tay nơi nơi sờ tôi, nhưng mà hiện tại không có...... tay Hạ Chí đặt ở trên trán ' tôi ', sau đó lại sờ sờ trán mình, nói, "Không bị sốt mà......"
"À, đúng vậy...... Ha hả......"
' Tôi ' bị bọc kín mít nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười cứng đờ vặn vẹo, thật là...... Mất mặt muốn chết. Tôi chưa bao giờ làm ra vẻ mặt này, trợ lý Phù Tử từng nói tuy rằng tôi là một tên lôi thôi, ăn mặc cũng hào phóng, nhưng mặc kệ tôi làm gì, đều sẽ cho người ta cảm giác tôi là nột người cao lãnh......
Hạ Chí nhìn ' tôi ' cười như vậy, thế nhưng chỉ sửng sốt một chút, sau đó kêu ' tôi ' nghỉ ngơi đi, cậu ấy xuống bưng bữa sáng lên cho tôi.
' tôi ' lại nói: "Không, không cần phiền toái, ai nha...... Tôi còn muốn ngủ thêm một chút."
Hạ Chí đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mi-ba-dao-tong-tai-yeu-toi/1180150/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.