Chương 98: Rèn Luyện (4)
"Hư... Biết vậy đã không làm cái nghề này rồi!"
Một người đàn ông tuổi tầm 30, thân mặc bộ trang phục đặc trưng của các kiểm lâm, ngực áo bên trái đeo một bộ đàm dùng để liên lạc với trụ sở khi có chuyện khẩn cấp. Nét mặt hiền lành pha chút sợ sệt. Nếu tính theo thang đo nhan sắc thì tầm... 6/10.
(T/g: Ai mượn mi đo?)
(Người dẫn chuyện: Thích!)
Người đàn ông này tên là Ngô Văn Bách, 36 tuổi, hiện đang là kiểm lâm bán thời gian. Công việc thường ngày của Bách là đi tuần tra quanh bìa rừng xem có dấu hiệu của lâm tặc hay không rồi báo về cho trụ sở.
Những ngày đầu mới bước chân vào làm thì Bách rất phấn khởi - cũng một phần vì mức lương khá cao do nhà nước đang chú trọng vấn đề an ninh rừng - nhưng lâu dần thì Bách cứ cảm thấy rờn rợn người, nhất là khi đi qua cái khu đất trống nơi có tin đồn một cặp tình nhân treo cổ tại đó.
Bách tính vốn nhát gan, lại yếu bóng vía nên mỗi lần đi tới khu vực này là bác ta chỉ nhìn một cái xem có gì khác lạ không rồi chạy đi mất. Đùa, ai dại dột gì mà ở đó lâu chứ!
Nhưng ông trời thì thường thích trêu người, hôm nay, Bách vẫn đi tuần tra như mọi hôm. Đáng lẽ Bách sẽ vẫn chơi theo chiêu cũ "liếc qua xong chạy" nhưng một chuyện bất ngờ đã xảy ra, một tiếng nổ lớn kèm theo đó là một cột khói bay lên thu hút sự chú ý của Bách.
"Thôi xong rồi... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-manh-len-nho-group-chat/359651/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.