Chương 67: Thiểm Vân (3)
Thiểm Vân trở về nhà với một tâm trạng thất thểu.
Mẹ của anh (tên bà là Lý Nguyệt Nhan) lo lắng hỏi con trai:
"Kìa Vân, con có làm sao không? Mẹ nghe có tiếng núi lở."
Thiểm Vân đáp, anh cố nặng ra bộ mặt tự nhiên nhất:
"Không sao đâu mẹ. Chỉ là có vài tiên nhân trên núi đánh nhau nên mới gây ra núi lở ấy mà. Con may mắn chạy thoát được, chỉ là..."
"Chỉ là sao?"
"Không có gì, chỉ là do chạy vội quá nên còn đánh rơi mất bó củi rồi!" Thiểm Vân bịa ra một lý do.
Nghe vậy Lý Nguyệt Nhan thở phào:
"Cái thằng, chỉ cần con bình an trở về là mẹ vui rồi! Còn củi thì tìm lại mấy hồi."
Thiểm Vân đưa tay ra sau gáy:
"Dạ, con biết rồi!"
Thấy thế Lý Nguyệt Nhan liền nói:
"Thôi, đi tắm rửa đi rồi vào ăn cơm. Mẹ có làm món thịt kho mà con thích đấy!"
Thiểm Vân gật đầu, anh đi ra sau giếng múc nước lên rồi xối thẳng lên đầu. Thậm chí anh còn chẳng thèm cởi quần áo.
Từ lúc tiếng nổ vang lên thì Thiểm Vân đã biết nơi đó là cái hốc đá nơi anh để Chu Trường An ở lại. Nếu anh mang theo lão thì chắc ông ta sẽ không chết, nói cách khác, chính Thiểm Vân đã gián tiếp giết ông ta. Nghĩ tới đây, tim anh như thắt lại.
Nhìn chiếc nhẫn mà Chu Trường An đưa cho nằm trên lòng bàn tay, Thiểm Vân nhớ ông ta nói rằng nhỏ một giọt máu của mình vào là mở được nó phải không nhỉ?
Xăm soi chiếc nhẫn một lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-manh-len-nho-group-chat/359620/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.