Chương 53: Thiểm Vong
Men theo con đường tối tăm cùng ngọn đuốc và thanh đao ngắn trên tay, Hoàng Vĩ tưởng chừng như con đường này không có điểm kết. Bởi vì sao ư? Bởi vì...
"Đậu xanh rau má, làm đường gì mà dài quá vậy trời! Đi mấy chục phút rồi còn chưa thấy lối ra nữa." Hoàng Vĩ than vãn.
Rõ ràng là hắn đang rất sốt ruột vì mãi mà vẫn chưa tìm được lối ra. Trong khi đồng đội ngoài kia vẫn còn đang chiến đấu thì Hoàng Vĩ lại phí phạm thời gian ở cái chốn này, bảo sao mà không khó chịu cho được!
Ngọn đuốc trên tay Hoàng Vĩ cũng cháy gần đến tay cầm do ngọn lửa cháy quá lớn, nếu mà đi thêm khoảng nửa tiếng nữa thì hắn đành phải vứt nó đi vậy.
Thật may mắn là Hoàng Vĩ không phải chờ đợi lâu:
"Cuối cùng cũng tới điểm cuối của con đường này rồi. Tạm biệt cái chỗ quái gở và không hẹn ngày gặp lại!"
Trước mặt Hoàng Vĩ hiện tại là hai cánh cửa đá to lớn cao hơn 10 mét, chiều rộng 6 mét đứng sừng sững giữa đường như một hộ pháp.
Hoàng Vĩ mừng rơn. Hắn đang định tung "bộc phá quyền" đấm bay hai cánh cửa thì bất ngờ, hai cánh cửa bắt đầu xê dịch, tách ra tạo lối đi cho Hoàng Vĩ như muốn nói rằng "hãy bước vào đi". Bên trong tối đen như mực hắc ín trông thật rợn người.
"Cái quái gì...?"
Hoàng Vĩ đắn đo suy nghĩ, không biết có nên đi qua cái cổng này hay không. Nếu lỡ có bẫy thì sao đây?
"Mặc kệ, tới đâu hay tới đó. Còn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-manh-len-nho-group-chat/359606/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.