Lại một ngày mới tại học viện hoàng gia.
Ba người kia lại đi tìm Hoa Kiều ngược sướng tay xong tự ngược chính mình bằng những áng văn bất hủ. Còn cực kỳ ăn ý mà chia ca sáng trưa chiều không đụng mặt.
Chọc Hoa Kiều giận dữ chửi bới, mắng chế độ tư bản tàn độc. Thế nhưng trong con mắt của ba người đó, Hoa Kiều chửi họ, xua đuổi họ, phản kháng hay chống cự họ, mắng họ là phiền phức đều khiến họ rất vui. Đây là những cảm xúc trước giờ những công tử thế gia như họ chưa được trải nghiệm.
Trên trang diễn đàn của trường ngày ngày vì họ mà đăng bài. Dẫn đến náo nhiệt không nhỏ. Những lời đồn thổi bắt đầu phát tán khắp nơi.
Lâm Khanh: "..."
_
Ở một nơi nào đó trong hoa viên rợp bóng mát của trường.
Hoa Kiều bị một đám con gái khoảng năm, sáu người vây quanh. Thô bạo đẩy ngã xuống đất. Đôi mắt to tròn của thiếu niên ứa ra những giọt nước mặt to như hạt đậu.
Lâm Khanh hai tay cầm theo ấm trà cùng ly đứng ở lối vào lát đá. Phân vân bản thân nên quay đầu chạy thì tốt hay quay đầu chạy thì tốt.
Nào ngờ cô gái dẫn đầu nhóm người vừa quay đầu liền nhìn thấy cậu. Những người khác bao gồm Hoa Kiều cũng theo ánh mắt nhìn sang.
Lâm Khanh cảm thấy làm người phải luôn dũng cảm, phải có gan trực tiếp đối diện với cuộc sống khó khăn cũng như mấy rắc rối phiền phức.
Gương mặt thiếu nữ A dẫn đầu tỏ ra hốt hoảng. Nữ sinh B vội vàng chạy tới xua xua tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/541033/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.