Hành lang nhà trọ, một bóng dáng mảnh khảnh vắt vẻo ngồi trên lan can.
Tạ Tinh cúi đầu nhấp một ngụm trà, từng cử chỉ, nét mặt đều toát ra vẻ quý phái y như nhà giàu thế kỷ trước.
Thiếu niên bên cạnh tay cầm ly sữa, thỉnh thoảng đưa lên nhấp một ngụm.
Dưới tầng truyền lên tiếng xe hơi, phá vỡ không khí tốt đẹp thường ngày.
Tạ Tinh nhớ mấy cái xe y mua cho Lâm Khanh tiếng động không khoa trương như thế.
Còn đang nghi hoặc thì trong tầm mắt xuất hiện một đôi giày da đắt đỏ, Tạ Tinh nhướng mày vươn tay chỉ xuống lầu.
:"Lâm Khanh nhìn kìa."
Có khách đến.
Là Tần Húc.
Nam nhân ngũ quan sắc sảo, một thân âu phục lịch lãm rất phù hợp với hình tượng bá đạo tổng tài trong truyền thuyết.
Đáng tiếc cách sống lại chẳng giống người.
Lâm Khanh vừa nhìn thấy hắn gương mặt liền tái nhợt, thỉnh thoảng lén ngẩng đầu lên liếc Tạ Tinh một cái.
Tạ Tinh :"..." Nhìn mình làm gì?
Tiểu thụ kỳ lạ phết.
Ngay lúc hai người mắt qua mày lại, một giọng nói chướng tai vang lên.
:"Xin chào, tôi là Tần Húc, chủ tịch tập đoàn Tần thị." Ngay câu đầu đã phô trương thanh thế.
Muốn đè đầu cưỡi cổ mình à?
Quả nhiên chủ nghĩa tư bản tàn ác.
Tạ Tinh quay người.
Không khí yên tĩnh một lát.
Có vẻ công chính thấy được mỹ nhân liền lộ ra biểu tình ngơ ngẩn, không khỏi chậm lại bước chân.
Mỹ nhân đưa tay, thanh âm lanh lảnh như ngọc
:"Xin chào, tôi là Tạ Tinh, chủ nhà trọ. Cho hỏi Tần tổng đến đây thuê phòng sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-theo-tieu-thu-di-duong-thai/540988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.