Mới gãy chân nên bão chương
Nhưng mà vote đi mà mn TT
Dung Nhứ cảm khái trong lòng, không hổ là thụ chính, tính giác ngộ quá cao.
"Không phải vì ngươi, chớ có nghĩ nhiều."
Thiếu niên ho nhẹ hai tiếng, theo đúng tiến độ bình thường thì Cố Vạn Sinh cũng không phải bị phán tử hình, mà chỉ bị lưu đày đến biên giới Tây Bắc.
Mặc dù là đang ở trong sách, cậu cũng không muốn lấy mạng người ta.
"Bệ hạ đang thương tiếc tính mạng phụ thân thần sao?" Cố Ánh Liễu chống khuỷu tay tựa bên gối mềm, tóc đen thả xuống như thác nước, nốt chu sa giữa mày đỏ như máu.
"Xác thật không đáng tội chết." Dung Nhứ rũ mắt nhìn chằm chằm nước trong ly trà.
"Bệ hạ hối hận vì đã đáp ứng thần phúc thẩm lại án tham ô, hoàn toàn chứng thực tội danh của phụ thân thần, bị phán trảm nên hổ thẹn với thần, đúng không?" Cố Ánh Liễu mắt sáng như đuốc.
Đèn lụa hình bát giác tỏa ra ánh sáng mỏng manh, ngọn lửa lẳng lặng nhảy múa.
Trong thiên điện yên tĩnh không một tiếng động, thanh niên tư dung điệt lệ đối mặt với thiếu niên, cách một tầng tấu chương cùng thư tịch.
"Khụ..." Dung Nhứ bất an xoa xoa ống tay áo, sao mà Cố Ánh Liễu nhạy bén thế?!
"Bệ hạ quan tâm thần như vậy, là muốn cần gì sao?"
Dung Nhứ nghĩ thầm, đương nhiên là ôm đùi ngươi rồi! Ngươi bảo ba tên công nhà ngươi buông tha ta, ta sẽ sống tốt đến cuối truyện rồi trở về hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759429/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.