——
Cố Ánh Liễu thấy thiếu niên tươi cười có chút kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Y bế thiếu niên lên ngồi trên đùi mình như cũ, ngồi xuống bên bàn gỗ.
"Hôm nay Thái Hậu nương nương kêu ngươi đi qua?" Cố Ánh Liễu nói.
"Đúng rồi." Dung Nhứ cười đến nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải tại Cố Ánh Liễu hôm qua làm loạn, sao mình lại bị Thái Hậu nương nương chê cười, tức chết cậu.
Lúc ấy trong doanh trướng còn có nha hoàn của Thái Hậu nương nương nữa, quá mất mặt!
"Sao lại không vui?" Cố Ánh Liễu dán lên gương mặt hơi lạnh của thiếu niên, vẫn cảm thấy không đủ, lại hôn một cái lên má thiếu niên.
Ngón tay y vân vê bụng nhỏ phồng lên của thiếu niên, lòng bàn tay vuốt ve rốn nhỏ đáng yêu.
Da đầu Dung Nhứ muốn nổ tung.
m thanh trầm thấp của thanh niên dính sát vào màng tai của cậu, lòng bàn tay nóng bỏng ướt át cách một lớp vải mỏng.
Cứ câu dẫn người taaaaa!
Cậu phải tự chủ, không thể bị Cố Ánh Liễu dỗ dành hai cái là lại không có việc gì.
"Đâu có không vui," Dung Nhứ cong khóe miệng, chỉ chỉ đào hoa nhưỡng trên bàn, "Không ngờ hoa lê nhưỡng của trấn Phù Dung có thể mang được đến đây, Bạch Nga tỷ tỷ tặng cho ta, nhân tiện mang cho ngươi. Hôm nay nhớ ra liền muốn uống cùng ngươi."
Hoa lê nhưỡng, ngọt thanh thơm ngọt, rượu thơm nồng đậm, dư vị lâu dài, nói trắng ra là chính là uống nhẹ nhàng rồi tác động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759326/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.