Cố Ánh Liễu gọi thủ vệ đem Cố Dịch Sơ kéo đến hình phòng, lại đun một bình nước ấm lại đây.
Tiết trời nóng thế này, một bát nước lạnh là tiện nghi cho nó.
Trong hình phòng châm lửa, chiếu sáng như ban ngày.
Cố Ánh Liễu nhìn bốn phía chung quanh, hình cụ nào cũng dính máu, mùi có chút khó ngửi.
Y lấy ra một gáo nước ấm, hắt luôn lên đùi Cố Dịch Sơ.
2
Tiếng kêu la thê lương thảm thiết vang lên, âm thanh bén nhọn như muốn chọc phá màng tai.
Cố Ánh Liễu lạnh lùng, "Câm miệng."
Chủ nhân thanh âm kia liền từ từ nhìn về phía y, ngừng thở, không dám phát ra tiếng nào.
Lần cuối cùng Cố Dịch Sơ nhìn thấy Cố Ánh Liễu là ở linh đường của phụ thân, cả người y trắng toát, nốt chu sa giữa mày cùng đôi môi đỏ bừng là hai màu sắc duy nhất trên người thanh niên.
Lần này gặp lại, trên người Cố Ánh Liễu lại thêm một chút mùi hoa nhạt nhẽo cùng hơi thở hoa lệ, như tuyết trắng nhiễm phải phồn hoa tươi đẹp của thế trần tục.
Cố Ánh Liễu cười như không cười mà nhìn Cố Dịch Sơ, y vẫn luôn biết vị "đệ đệ" này trong nhà có chút ý tưởng với mình, không ngờ bây giờ nó đã là tù nhân mà còn dám nhìn y với ánh mắt thèm nhỏ dãi đấy.
Trong hình phòng chỉ tiếng lửa lách tách cháy xém, bầu không khí tràn ngập căng thẳng giữa hai người, không ai mở miệng trước.
Cố Ánh Liễu nhẫn nạn quấy nước ấm, hơi nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759322/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.