Sau khi Trương Cầu rời đi, hai tên nha sai lo lắng hỏi:
“Đại nhân, liệu Trương Cầu có trở mặt không?”
Hai người này đều là lão nha sai trong nha môn, từng trải qua không ít tri huyện, đối với Hàn Diệp khi mới nhậm chức thì không mấy xem trọng. Mãi đến khi hắn thực sự cho người đào ra được nước giếng, mọi người mới dần sinh lòng khâm phục vị huyện lệnh trẻ tuổi này.
Vả lại, hai người vốn là lão dân địa phương, thấy dân tình nghèo khổ, trong lòng cũng bất bình. Nhất là đối với Trương gia đã xưng bá ở Kiến Nghiệp nhiều năm, càng thêm căm giận.
Nghe huyện lệnh đã có chủ ý, lập tức hết lòng theo phò.
Trước mối lo của hai người, Hàn Diệp chỉ nhàn nhạt mỉm cười, đáp:
“Dựa theo bổn quan dò xét, Trương Cầu ở Trương gia vốn chẳng được coi trọng, hiện chỉ nhờ vào công việc ở nha môn mà nuôi sống gia quyến. Nếu quay về Trương gia, chỉ e thê tử con cũng khó mà nuôi nổi. Thế nên, hắn tất sẽ quay lại.”
Hai người nghe xong đều gật đầu cho là phải.
Trong lúc ba người đang nói chuyện, Lưu Thành Vũ và Lý Thất đã âm thầm hành động. Quả nhiên đến đầu canh một, Triệu Nhị Hổ dẫn người kéo đến, trực tiếp nhằm vào giếng do Lưu Thành Vũ canh giữ mà tấn công.
Vì giếng trước đã có người hạ độc, nên dân chúng sớm tự giác tập trung canh giữ. Riêng một miệng giếng thôi đã có hơn mười người thay nhau túc trực.
Triệu Nhị Hổ chỉ dẫn theo hơn chục tên, tuy đánh ngã được vài người, song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/4694273/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.