Phiên ngoại 3: Sài Lăng
Editor: hatrang.
---
[Vì một câu "chờ ta" của người nọ, hắn liền đợi ở Yêu thị ròng rã mấy ngàn năm]
“Ngày ấy nhìn ngươi xoay người rời đi, ta liền hoảng sợ, sợ rằng ngươi sẽ không bao giờ trở lại nữa. Dù sao, họ cũng là sư phụ và sư huynh đã ở bên ngươi nhiều năm như vậy, còn ta chỉ là một kẻ xa lạ mới gặp nhau được vài lần.
Nhưng.
Một thoáng chạm mặt ở khách điếm hôm đó, ta đã đem lòng yêu ngươi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Hồ tộc từ trước đến nay vốn luôn si tình, một khi đã nhận định bạn đời thì tuyệt không bao giờ có chuyện thay đổi. Chúng nó sẽ quấn quýt người nọ đi khắp chân trời góc bể, đến chết mới thôi.
Ta vẫn luôn chờ ngươi, chờ nhiều năm như vậy.
Chờ đến cỏ dại bên sườn núi Tình Nhân mọc cao chạm thắt lưng, chờ đến Yêu thị chuyển từ ba năm thành mỗi năm tổ chức một lần, cuối cùng cố định mãi ở một nơi.
Ta đã hi vọng ngươi có thể quay lại đến thế.
Dẫu cho lời đầu tiên ngươi nói có thể là câu biệt ly, hay là yêu cầu giải trừ hôn ước.
Ta vẫn luôn chờ ngươi, chờ nhiều năm như vậy.
Nhưng lại chưa bao giờ nghe được tin tức nào từ ngươi. Có người trong tộc muốn chạy ra nhân gian đi tìm, song điều đó hoàn toàn vô ích, bởi vì ngay sau đó hắn ta đã trở về với một câu: ‘Khấp Thủy Kiếm Quân phi thăng, còn hai đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-vai-phu-cua-van-nhan-me/3552545/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.