Editor: hatrang.
- --
Sáng sớm hôm sau.
Ngoài cửa truyền đến tiếng đập vang dội, ấy mà Khương Ngâm bên trong dường như lại không hề phát hiện, cậu vẫn bình lặng ngáy khò khò, cuối cùng bị hệ thống 661 giật điện đánh thức. Cậu đưa mắt nhìn quang cảnh cũ nát xung quanh, à, hoá ra vẫn đang làm nhiệm vụ.
“Ầm” một tiếng, cánh cửa gỗ đáng thương rơi xuống đất.
Nhìn trong phòng khói bụi mịt mù, Khương Ngâm nghe thấy tiếng tim mình rỉ máu: “Hu hu hu, yêu tổng, cửa nhà tôi bị hắn đạp đổ rồi.”
Hệ thống 661: “Nghĩ tích cực lên, hắn đạp cửa chứ không đạp cậu.”
Thẩm Thôi Anh không hề có chút khách sáo nào, hắn tự nhiên bước vào, nhìn quanh phòng, cuối cùng ánh mắt rơi lên người Khương Ngâm: “Sư phụ có việc tìm ngươi, còn không nhanh nhanh dọn dẹp đi.”
Ơ, Vệ Từ tìm cậu làm gì?
Trong đầu Khương Ngâm đột nhiên loé lên kí ức nào đó, vãi, tối qua hình như y đưa cho cậu một quyển sách, bảo cậu học thuộc để hôm nay kiểm tra!
Sách... Sách đâu rồi?
Thanh âm của hệ thống 661 vang lên đặc biệt đau lòng: "Bên cạnh gối của cậu.”
Trong lòng Khương Ngâm thầm cảm thấy không ổn, cậu vội vàng chạy đến xem, chỉ thấy cuốn sách kia không những bị cậu lăn lộn đến nhăn hết trang giấy mà còn dính cả nước bọt ướt sũng.
Khương Ngâm cứng người: “Làm sao bây giờ yêu tổng, cậu nói xem, đêm qua Vệ Từ ôn nhu như vậy, hẳn là y biết rồi cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-vai-phu-cua-van-nhan-me/3552495/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.