Editor: hatrang.
- --
Khương Ngâm còn chưa kịp phản ứng, phải nhờ vào một thiếu niên bên cạnh đỡ cậu dậy.
Phía trên lại truyền đến một tràng cười lanh lảnh, có lẽ là do các đại lão đang tán gẫu chuyện gì thú vị, Khương Ngâm ngoan ngoãn đi theo thiếu niên tới một nơi chờ đợi, mới phát hiện đã có người đứng ở đây.
Hoá ra "ân nhân" cứu cậu lại chính là người đầu tiên leo lên đỉnh núi, hắn mặc một bộ thanh y, vòng eo thon gầy, hai tay cầm kiếm đứng nghiêm trang, nét mày sắc bén lạnh lùng.
Khương Ngâm vốn định chào hỏi đối phương, ai ngờ người này thậm chí còn không thèm liếc nhìn cậu một cái, rõ ràng là đang mạnh mẽ vạch ra ranh giới, cậu đành phải yếu ớt thu tay lại.
Theo sau bọn họ, lại lần lượt xuất hiện thêm vài người, phần lớn đều là con cháu thế gia hoặc là nhân tài ưu tú của các môn phái khác, mặc dù lúc đi lên có chút hụt hơi nhưng trên mặt vẫn điềm tĩnh ưu nhã, khí thế cao ngạo, mỗi một cử động đều lộ ra khí độ phi thường.
Có lẽ là do biết có người quan sát từ trên cao, hầu hết bọn họ đều đã chỉnh đốn lại quần áo từ trước.
Còn người chật vật như Khương Ngâm thì dường như không có.
Cậu sờ sờ mũi, quay đầu nhìn về phía các tiên nhân trên đài, ban nãy chỉ mới thấy lão nhân râu trắng kia, hiện tại xem ra đa số người trong Tu chân giới đều có ngoại hình không tồi. Ngoại trừ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-vai-phu-cua-van-nhan-me/3552492/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.