Chương trước
Chương sau
Tiểu Tố à, em đang ngủ à? Anh nói là, em có thể dẫn con em về nhà rồi. Cha mẹ và các trưởng bối đều rất vui. Họ rất mong được gặp lại em và gặp con em đấy! Em ở đâu? Anh cho chuyên cơ riêng đến rước em! Em nghe rõ chưa? Rõ rồi thì hãy trả lời anh!-Bạch Hạo rất vui vẻ mà lặp lại một lần nữa, nếu là người khác thì nằm mơ anh cũng không lặp lại lời nói của mình lần hai đâu. Nhưng đây là ai chứ, là em gái bảo bối của anh đấy nhé.

- Em nghe rõ rồi. Em đang ở nước H,.....địa chỉ là.....ngoại ô, anh từ từ đến cũng được. Em phải sắp xếp đồ đạc và báo với con em đã. À, mà anh nhớ chọn chiếc to một chút nhé. Có nhiều thứ lắm!-

- Được, anh biết rồi! Anh sẽ sắp xếp.-

Mấy đứa trẻ nghe không rõ cứ tưởng là cô đã có người đàn ông mới và sẽ đưa chúng tới nơi của ông ta. Chuyện này thực tế chưa từng xảy ra ở kiếp trước cơ mà. Sao mọi chuyện lại thay đổi như vậy chứ, chúng quả thật không ngờ sẽ có chuyện như vậy xảy ra.

- Chị, giờ chúng ta tính như nào?-

- Chị cũng không biết nữa! Ngày mai chúng ta nói với các anh chị thử!-

- Được!-

Vì bị làm phiền nên Tố Tố cũng không ngủ được mà đã ra ngoài pha cà phê, sẵn tiện dọn dẹp một ít đồ đạc luôn. Chỉ đợi sáng hôm sau là nói với bọn trẻ thôi. Dọn được một lúc thì cô cũng mệt quá mà ngủ quên lúc nào không hay.

Sáng hôm sau, Bùi Liêm dậy rất sớm để tập thể dục nhưng lại thấy có ai đó đang ngủ ở sofa phòng khách. Đi đến gần mới phát hiện đó chính là Tố Tố nhưng trạng thái của bà ta không được tốt cho lắm. Sờ lên trán quả nhiên rất nóng. Anh vội vàng gọi tất cả mọi người dậy.

- Anh, chị, các em! Mọi người mau dậy đi!- Bùi Liêm lớn tiếng gọi tất cả mọi người.

Một lúc sau, tất cả đã tụ tập đủ ở phòng khách, họ cũng nhận ra bà ta hình như đang sốt rất cao.

- Bây giờ để anh gọi xe, đưa bà ấy đến bệnh viện!- Bùi Bắc nhanh chóng rút điện thoại ra gọi xe chở Tố Tố tới bệnh viện.

- Để em đưa bà ta tới bệnh viện cùng anh.- Bùi Liêm cũng xung phong đi cùng anh trai, thế là việc trong nhà dành tạm giao lại cho Bùi Tịnh, cũng may trước đó bà ta mua nhiều thức ăn nên tạm thời cũng không thiếu gì nhiều.

Lúc ở nhà, hai đứa út lại rụt rè nói cho mọi người nghe về chuyện tối hôm qua mà chúng đã nghe được.



- Anh, chị! Hôm qua bọn em đã nghe được từ bà ấy một chuyện. Không biết có nên nói cho mọi người không?-

- Em có chuyện gì, cứ nói đi! Mọi người đều đang nghe đây!- Bùi Tịnh xia đầu Bùi Tuân và Bùi Tuấn khuyến khích cả hai nên nói cho mọi người nghe về chuyện mà chúng đã nghe thấy từ Tố Tố Tố.

- Chuyện là hôm qua, lúc tối bọn em vô tình nghe được cuộc gọi của bà ta và một ai đó. Bà ấy bảo, sẽ đưa chúng ta tới nơ của người đàn ông xa lạ kia và sẽ để cho chúng ta đổi họ mới. Em sợ bà ta đang muốn đu thêm bước nữa! Sợ bà ta sẽ bán hoặc bỏ rơi chúng ta.-

- Em yên tâm, anh tuyệt đối không đồng ý việc bà ta đi thêm bước nữa đâu. Càng không để bà ta dễ dàng bán chúng ta chứ đừng nói tới việc đổi họ khác cho chúng ta.- Bùi Tuân chắc như đinh đóng cột những lời nói của mình với các em.

- Được như vậy thì tốt quá rồi! Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau, không thứ gì có thể chia rẻ chúng ta cả.- Bùi Doanh khi nghe anh trai nói như vậy thì càng thêm quyết tâm hơn bao giờ hết. Dù bây giờ chúng chưa có đủ sức chống lại bà ta nhưng nếu tất cả bọn họ đồng tâm thì không việc gì là không thể cả.

Khi đến bệnh viện.

Hai đưa bé nhờ sự trợ giúp của bác tài để đưa Tố Tố vào phòng cấp cứu.

- Cháu nhờ vào bác cả nhé!-

- Được, cứ để ta đưa cô ấy vào phòng cấp cứu, các cháu đi làm thủ tục đi cho nhanh.- Bác tài vô cùng nhiệt tình má giúp đỡ mấy đứa nhóc này.

- Cháu cảm ơn bác nhiều!- Cả hai đồng thanh cảm ơn bác tài rồi chia nhau đi làm các thủ tục cho mẹ.

 Sau một kiểm tra thì một vị bác sĩ trong có vẻ đứng tuổi đi ra ngoài, nhìn dáng vẻ này chắc là một ca khó nhằn lắm đây! Bùi Bắc vội đi tới hỏi thăm tình hình của Tố Tố.

- Bác sĩ, cho hỏi tình hình của bà ấy như nào rồi?-

- Vết bỏng ở tay là bị khi nào? Sao lại có thể xử lí qua loa như vậy hả? Các cháu có biết vết bỏng của cô ấy bị bưng mủ nên sốt cao như vậy không?- Bác sĩ có vẻ khá khó chịu.

- Bọn....Bọn cháu không biết chuyện này. Cháu cứ tưởng chỉ là bỏng bình thường xử lí qua loa là được nên không để tâm lắm. Thật không ngờ nó lại bưng mủ dẫn tới sốt cao như vậy! Vết bỏng bị từ sáng hôm qua, do nước lẩu làm bỏng- Bùi Bắc tự trách bản thân mình. Bởi Tố Tố bị như vậy là do cậu, do cậu nên mới bị bỏng, do chăm sóc cậu nên mới để đến mức bị sốt cao như vậy. Tất cả đều do cậu cả. Càng nghĩ cậu lại càng tự trách mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.