Được!- A Bắc nói rổi đi ra xe trước.
Tố Tố quay sang nói với bọn nhỏ. -Các con ở nhà ngoan ngoãn nghe chưa, đói thì lấy thức ăn trong bếp mẹ nấu rồi đấy! Mẹ đưa anh con rồi sẽ về sớm. -
- Biết rồi! Tôi sẽ chăm sóc các em!- Bùi Tịnh rất ra dáng chị cả mà chắc chắn sẽ chăm các em thật tốt.
- Được!- Nói rồi cô chở Bùi Bắc đi đến chỗ làm nhưng lại cố tình đi một vòng rồi lại quay lại chỗ đó.
Theo những gì cô thăm dò từ những người gần đây thì ông chủ không mấy tốt đẹp gì. Chuyên đi bóc lột sức lao động của trẻ em nhưng lại luôn lấy danh nghĩa là tốt cho chúng. Để chúng làm việc nhưng lương thì lại rất ít ỏi. Nhìn thấy Bùi Bắc đang phục vụ quán mà cô rất lo, sợ sự việc trong quá khứ ấy sẽ trở thành hiện thực. Đứa trẻ này dù không phải con ruột nhưng lại rất thương yêu các con của cô. Một đứa trẻ nhỏ như vậy bị hủy dung, chịu cảm giác bị bỏng rát nhưng không được chữa trị kịp thời thì sẽ như thế nào? Nó chắc là đau lắm. Không được nếu cô đã xuyên đến đây thì phải bảo vệ đứa trẻ này. Nói là làm cô tấp xe lên lề rồi giả làm thực khách mà đến quán ấy.
Khi thấy cô thì Bùi Bắc có chút bất ngờ.
- Sao bà còn ở đây? Không về nhà chăm em đi?-
Cô mỉm cười mà đáp đứa nhỏ -Mẹ muốn xem dáng vẻ làm việc của A Bắc nhà chúng ta, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-me-cua-cac-tieu-bao-boi-/3577733/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.