Trước khi ra cửa, Vi Oanh rất tự nhiên đem hộp phấn hoa hồng trong tay đưa cho Đổng Nga.
Đổng Nga không nghĩ nhiều, nhận hộp phấn, hộp đựng phấn được chế tạo đặc biệt, to bằng bàn tay, bên ngoài chiếc hộp làm bằng gỗ tử đàn có khắc hình hoa hồng được chạm rỗng, khiêm tốn lại hoa lệ.
Cung Bối Nô ở Ngọc Lộ Điện nhìn trái nhìn phải xung quanh, chợt nghe một thanh âm quen thuộc: "Hai vị tỷ tỷ như thế nào tới rồi?"
Nàng hừ lạnh một tiếng:"Đến xem gió thu ở Ngọc Lộ Điện rốt cuộc ồn ào náo động bao nhiêu."
Nói tới đây, Cung Bối Nô liền đầy một bụng tức.
Nàng không hiểu được, tâm phúc này của cô cô tại sao mỗi lần viết thư đến, đều nói Ngọc Lộ Điện an bình vô sự, chỉ là gió thu có điểm ồn ào náo động.
Rốt cuộc ồn ào náo động đến mức nào hả?
Không trình lên một chút chuyện gì về Đoạn Vi Oanh và Tiêu Thiên Tuyết, toàn nói gì đâu, không phải đã sớm bị mua chuộc rồi đấy chứ?
Nàng đã sớm đầy bụng oán khí đối với Đổng Nga, đem việc ngày đó ở cung yến bị Vi Oanh dọa cũng đổ cho Đổng Nga không đúng lúc đệ trình tin tức, hại người khác giật mình kinh hãi. Nhưng Thái Hậu cô cô lại rất tín nhiệm Đổng Nga, đối đãi với nàng ta như tâm phúc.
A, có tâm phúc như vậy sao?
Đổng Nga nghe vậy, cúi thấp đầu xuống.
Vi Oanh giữ tay Tiêu Thiên Tuyết, cười đi ra từ trong phòng, khách khí lại quy củ hành lễ với hai vị phi tử.
Bình thường cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/283834/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.