Lời đồn đãi về chuyện ma quái trong cùng càng truyền càng thái quá, chờ đến lúc Vi Oanh nghe được đã biến thành năm đó bệ hạ có một vị phi tử tình đầu ý hợp, hai người cầm sắt cùng hoà, thường xuyên kéo nhị hồ dưới ánh trăng. Sau đó phi tử hàm oan mà chết, hồn phách sống nhờ trên nhị hồ, mỗi ngày vào ban đêm sẽ bồi hồi trong vườn ngự uyển, u oán kéo nhị hồ.
Bởi vậy ra đời truyền thuyết về nhị hồ thành tinh, rồi nào là thuyết nữ quỷ lấy mạng, thuyết quân ân đoạn tuyệt.....Những việc như thế, ở trong cung truyền ồn ào huyên náo.
Cũng may mọi người đều nói đến chuyện ma quái kia, càng không có ai lại đi đến khu vườn ngự uyển hoang phế đó, Vi Oanh vừa khéo mỗi ngày buổi tối đi qua luyện nhị hồ, đứng ở gió tây, kéo đến thê thê thảm thảm.
Buổi tối hôm nay, nàng theo thường lệ vui vẻ kéo tiểu nhị hồ của mình, trước người lại truyền đến âm thanh quen thuộc.
"Ngươi ở đây.....kéo nhị hồ?"
Vân Thiều nhíu chặt mày, nhất là sau khi nghe được thanh âm ai oán như quỷ khóc kia, toàn thân đều nổi một trận da gà. Nàng thầm nghĩ, người trước mặt đâu chỉ không thể dùng lý lẽ thường đo được, ngay cả nguỵ biện cũng không thể hình dung nổi nàng.
Vi Oanh tươi cười sáng lạn: "Cô nương! Ngươi cuối cùng cũng tới rồi."
Trong lòng Vân Thiều phớt qua một thứ cảm xúc mềm mại, hơi giật mình ngẩn ra, mới nhẹ giọng nói: "Ngươi đang đợi ta?"
Vi Oanh nhảy tưng tưng tới, đến trước mặt nàng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/283825/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.