Đúng độ ngày xuân, bách hoa nở rộ, Ngự Hoa Viên muôn hồng nghìn tía.
Thái dương chói lọi như một ngọn lửa vàng óng treo trên bầu trời xanh thẳm.
Mặt Vân Thiều không chút thay đổi đi qua trăm hoa, đột nhiên nghe được một tiếng chiêm chiếp thanh thuý, nàng nghiêng đầu, phát hiện trên đầu cành lộc non mới nhú có một chút chim tước nho nhỏ. Tước nhi cũng nghiêng đầu, đôi mắt đen láy như hạt đậu tương, nhìn nàng một lúc lâu.
"Chiêm chiếp?" Thanh âm tiểu tước mềm mềm.
Vân Thiều nhịn không được lộ ra một nụ cười nhạt.
Nhưng ngay sau đó, cảnh trong mơ lại đột nhiên thay đổi.
Thanh âm kỳ quái từ phía sau truyền đến: "Lọc cọc, lọc cọc."
Thái giám gân cổ họng báo: "Bệ hạ, Lê phi đến thăm người."
Lê phi?
Vân Thiều nhíu mày, hậu cung một hậu tam phi, từ khi nào lại có thêm một Lê phi?
Sau đó nàng thấy một con ngựa trắng từ giữa vô số hoa lê tuôn rơi chạy về phía mình, vó ngựa đạp lên hoa cỏ quý báu ở hậu hoa viên, lộc cộc lộc cộc vui sướng.
Tiểu bạch mã trên người khoác cẩm y tơ lụa, đầu đeo kim quan và vật trang sức cong cong vẹo vẹo, hai gò má còn thoa phấn son rực rỡ --
Không giống quỷ, mà còn đáng sợ hơn quỷ.
Sắc mặt Vân Thiều trắng bệch, há hốc mồm, hai tiếng "cứu giá" mắc kẹt trong cổ họng, làm thế nào cũng không kêu ra nổi. Nàng cơ hồ muốn lập tức thoát khỏi nơi này, nhưng hai chân như bị đóng đinh, không thể động đậy nổi một bước.
Phúc Thọ thực vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/279183/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.