"Ngươi đúng thật là yêu à?"
Cung Bối Nô nghĩ thế rồi ngu ngơ hỏi.
Vi Oanh giật mình, nhìn nàng ta rồi cười hỏi lại: "Gì cơ?"
Tiêu Thiên Tuyết nói một cách không mấy vui vẻ: "Ngươi làm gì thế, nói ai là yêu cơ, ngươi mới là yêu đấy!"
Cung Bối Nô: "Ngươi mới là yêu!"
Tiêu Thiên Tuyết: "Ngươi mới là yêu!"
- --
Hai người đối mặt đấu võ mồm với nhau, như hai con gà nói lặp từ hiếu thắng vậy, lặp đi lặp lại không ngừng. Vi Oanh đứng giữa hai người như một trọng tài, nàng vung tay lên: "Dừng!"
Âm thanh cãi vã ngưng lại, hai con gà nói lặp cùng quay ra nhìn nàng.
Vi Oanh cười, hỏi Cung Bối Nô: "Sao, còn định phái người tới bắt ta à?"
Cung Bối Nô trợn mắt, che miệng hỏi: "Ngươi, sao ngươi biết!"
Tiêu Thiên Tuyết:... thật là chưa từng thấy kẻ xấu nào lại thích tự khai như thế, đến nỗi trong một khoảnh khắc khiến cho người ta nghi ngờ liệu nàng ta có phải phản diện hay không.
Vi Oanh cúi đầu, khóe miệng cong lên, rồi hỏi: "Ngày hôm đó không phải đã tìm người chứng minh sự trong sạch của ta rồi hay sao? Bảo ta là Phật Đà chuyển thế, rồi còn Chân Tiên hạ phàm gì đó nữa, sao giờ trở mặt lại kiếm cớ thế?"
Cung Bối Nô gãi đầu, thành thật tự khai: "Nhưng tỷ tỷ cảm thấy bọn họ nói dối, do đấu pháp không lại ngươi nên mới nói dối!"
Nói xong, nàng ta liếc Vi Oanh từ trên xuống dưới, muốn tìm ra chút manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-hac-nguyet-quang-cua-hon-quan-nay-chac-roi/1888634/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.