Sự thực lần thứ hai chứng minh, Lâm Thục Ý không chỉ tham ăn mà còn có cái dạ dày bự.
Hai người từ quán ăn đi ra, Lâm Thục Ý ăn đến cái bụng tròn tròn, thời điểm đi qua cửa hàng bán đồ ngọt còn ngoái lại nhìn vài lần, Thẩm Phục đối với việc này chính là khâm phục.
Trở lại chỉ kịp vội vã tắm rửa sạch sẽ Lâm Thục Ý liền đi ngủ. Thẩm Phục thì vẫn phải nằm ổ trên ghế sô pha, nhưng mà ghế sô pha này quá nhỏ mà người hắn thì lại lớn, nằm không ngủ được liền bị đau nhức toàn thân, tiếp tục như vậy không phải biện pháp, Thẩm Phục trợn mắt lên đưa tay ra bóp chân lại bi ai phát hiện hắn bị… rút gân rồi.
Ngày thứ hai vừa rạng sáng Lâm Thục Ý vừa dậy đã thấy Thẩm Phục so với cậu dậy sớm hơn, đi theo hắn là hai vành mắt đen khổng lồ.
"Tôi muốn đi tiệm cơm."
Thẩm Phục cũng không nói ba hoa, nghiêm trang gật gật đầu.
Lâm Thục Ý đối với việc hắn đột nhiên thay đổi cũng không để ý lắm, dương dương tự đắc giơ lên chiếc chìa khóa trong tay
"Muốn tôi khóa cửa không?"
Thẩm Phục nghiêm trang lắc đầu một cái.
Trải qua đêm qua, Lâm Thục Ý cảm thấy được Thẩm Phục cũng không làm người ta ghét như vậy, cũng không quản hắn, quay người đi.
Lâm Thục Ý chân trước mới vừa đi, Thẩm Phục ngồi ở trên ghế sô pha liền nhe răng trợn mắt sau đó lấy điện thoại di động của mình ra mở lên
Hắn phát thệ, hắn không bao giờ ngủ ở ghế sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/204664/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.