Tuy rằng trong lễ cưới phần lớn sự tình đều là mẹ Thẩm làm, nhưng vẫn là không ít vấn đề cần hai người tự mình xác định, trong lúc Thẩm Phục đi giáo đường, Lâm Thục Ý lại dẫn Tiểu Ngộ và Đào Đào đi làm lễ phục.
Tính ra hai người họ cũng gần như có hai ba ngày rồi không ở cùng một chỗ
Thẩm Phục mấy ngày nay bận rộn sự tình tương đối nhiều, thông thường lúc hắn trở lại Lâm Thục Ý đã ngủ, sáng sớm thời điểm Lâm Thục Ý dậy, hắn đã đi rồi, dẫn đến việc hai người cùng ở dưới một mái nhà, mà hai ngày nay không có gặp nhau được mấy lần.
Thẩm Phục hết sức chuyên chú lái xe, Lâm Thục Ý thì lại chuyên chú đánh giá hắn.
Vẫn luôn nhìn Lâm Thục Ý, Thẩm Phục không chịu được ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ.
"Em còn nhìn thế nữa, anh liền muốn ăn em đấy."
Lâm Thục Ý đỏ mặt, có chút không tự nhiên quay đi chỗ khác.
Không biết có phải là do thói quen hay không, hiện tại cậu thật giống như không thể rời bỏ Thẩm Phục, nếu như có một quãng thời gian không ở bên nhau, cậu liền cảm thấy bên người thiếu đi cái gì đó, nhìn thấy cái gì cũng sẽ nghĩ tới hắn, nghĩ tới hận không thể lập tức ở bên hắn.
Lâm Thục Ý một bên cản thây tình huống như thế quả thực quá kỳ diệu, một bên lại cảm thấy ngọt ngào vô cùng.
Hôm nay trước khi đi đón Trần Phóng, Thẩm Phục không ở nhà, hắn cũng là lâm thời nhận được điện thoại của Trần Phóng, mới biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288617/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.