Sáng sớm ngày thứ hai trong nhà liền có khách tới, là người nước ngoài da trắng, tóc bạch kim, mặc trên người âu phục thẳng tắp, mang theo nụ cười có chút công thức hoá, bên người còn mang theo cái va li nhỏ màu nâu.
Lâm Thục Ý cùng Thẩm Phục đồng thời bị gọi vào phòng khách, Lâm Thục Ý đầu óc còn mơ hồ, không biết đây là muốn làm gì.
Thẩm Phục thấy người khách nước ngoài mở valy, liền hiểu rõ người này tới để làm gì.
"Đây là nhà thiết kế thời trang, đại khái là mẹ gọi tới làm lễ phục riêng cho chúng ta.”
Quả nhiên, nhà thiết kế vừa mở ra valy, bên trong đựng phần lớn là đồ dùng cho việc đo kích thước để may quần áo, để Thẩm Phục nâng hai tay lên, một bên đo một bên nói cho trợ lý số đo để ghi chép.
Lâm Thục Ý đầy hứng thú đánh giá, cảm thấy phương thức may chế quần áo, cũng không phải là ít.
Đo xong số đo, chuyện còn lại còn rất nhiều từ chọn bản vẽ, tuyển vải vóc, đến chi tiết nhỏ trong chế tác, rất nhiều bước cần phải làm, đây là âu phục hàng hiệu bọn họ chẳng cần phải có lượng tiêu thụ tốt, mà bọn họ chú trọng mỗi một yêu cầu chi tiết nhỏ của khách hàng, tuy tương đối tốn thời gian, giá cả cũng cao hơn rất nhiều, bất quá cái này cũng không gây trở ngại nó nổi tiếng, ngược lại, chính là bởi vì nó đối với khách hàng thái độ cực kỳ nghiêm túc phụ trách chế tác âu phục để cho ra thành phẩm tốt nhất, vì thế cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288615/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.