Cũng may tiền lì xì của Đào Đào chưa bị ném đi, thời điểm quay đầu lại hỏi Lâm Thục Ý, Lâm Thục Ý nói cậu không có xem, cũng không có biết bên trong là cái gì, nghe Thẩm Phục nói bên trong là thẻ ngân hàng, gương mặt Lâm Thục Ý biểu thị “nhà các người đều nuông chiều trẻ con như vậy.”
Thẩm Phục:... Lão gia tử sủng chắt trai quá thôi, sao lại trách anh.
Kỳ thực Lâm Thục Ý cũng không có ý nói lão gia tử nuông chiều chắt trai, mặc dù mọi người cho tiền lì xì cũng không ít, nhưng bọn họ cũng biết, đây đều là tiền sau này hai đứa bé mới có thể sử dụng
bất quá tiền mừng tuổi dùng thẻ ngân hàng tặng, đại khái cũng chỉ có Thẩm lão gia tử.
Thời điểm lên xe, Trần Phóng mới phát hiện mình biến thành người dư thừa.
Thẩm Phục lái xe, Thẩm ca ca ngồi ghế cạnh tài xế, phía sau có hai đứa bé ngồi ghế trẻ em an toàn, ở giữa là Lâm Thục Ý.
Thẩm ca ca mở cửa xe phía mình đi xuống.
"Tôi đi lái xe của tôi, cậu với bọn họ đi cùng đi."
Trần Phóng không chút khách khí, âm thanh cao hơn.
“Cảm ơn anh Nham.”
Nói xong quay đầu xem Thẩm Phục.
"Tớ thế nào cảm giác anh của cậu ngày hôm nay thoạt nhìn không cao hứng nhỉ?"
Thẩm Phục hướng bên ngoài nhìn một chút, Thẩm Nham đã lên xe lái thẳng ra ngoài.
.....
Hoàn toàn khác với Thẩm Phục, Thẩm ca ca không yêu thích bộ dạng tàn bạo của xe việt dã mà lại yêu thích bộ dạng tương đối hoa lệ, sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288598/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.