Sáng sớm ngày thứ hai, lại nhận được điện thoại của Thẩm cô cô. "Cô đã về đến nhà ngủ vừa mới dậy xong, hai đứa ở đâu?! Còn không may tới đây yết kiến cô! Nhớ mang theo tiểu mỹ nam xanh miết kia tới nha, cô chờ đấy.” Thẩm Phục hai mắt đen kịt, chỉ muốn mắng người, không biết làm sao đầu bên kia điện thoại lại là cô ruột chính mình, chỉ có thể đem oán khí đầy bụng nuốt xuống, lúc này mới quay đầu gọi Lâm Thục Ý rời giường. Hai giờ khuya bị làm tỉnh lại, Lâm Thục Ý thật lâu mới ngủ lại được, lúc này đang ngủ thật ngon, bị Thẩm Phục gọi, mơ mơ màng màng mở mắt ra, trên mặt đều viết buồn ngủ quá, buồn ngủ quá, Thẩm Phục đau lòng nói cậu cứ ngủ thêm đi, chuẩn bị đem sự an bài xong, sẽ gọi cậu dậy. Đầu tiên là gọi điện thoại cho Đường Sảng, gọi hắn giúp đỡ đem cửa hàng mở, gần đây Đường Sảng tiến bộ nhanh chóng, tuy nói cũng có không ít món ăn đều chưa học được, bất quá vẫn có thể chống đỡ được, lại gọi điện thoại cho Lão Dương Đầu phiền phức ông hỗ trợ Đường Sảng một tay, lúc này mới chuẩn bị đồ đạc đi H thị, hắn xem như là phát hiện, cứ có việc là hai người phải chạy qua lại hai đầu chuyên cần, chờ nhà ở làm xong, gọi bọn họ đến ở mới tốt. Còn có hơn nửa tháng chính là tân niên, chuyện này xem ra cũng phải trước khi năm mới đến, an bài xong, nếu không hắn có dự cảm sẽ phải chạy đi chạy lại hai đầu rất nhiều lần. Chờ đem tất cả sự tình an bài xong, Thẩm Phục mới trở về phòng gọi Lâm Thục Ý rời giường, lần này Lâm Thục Ý ngược lại thanh tỉnh không ít, nghe hắn nói muốn đi H thị liền nhớ lại đến Thẩm cô cô ngày hôm qua đã trở lại, vì vậy lập tức rời giường mặc quần áo, một bên mặc vừa, một bên vừa nghĩ, tiệm cơm của cậu khai trương được bao nhiều ngày, cứ ba ngày hai ngày lại đóng cửa không kính doanh, tiếp tục như vậy sớm muộn cũng đóng cửa. Bất quá Thẩm cô cô đã trở lại chuyện này lại là chuyện quan trọng, dù sao đây cũng là lần đầu Lâm Thục Ý cùng Thẩm cô cô gặp mặt. Kết quả không chờ hai người ngồi lên xe, điện thoại Thẩm cô cô lại tới nữa rồi. "Cái kia, không cần đến nữa, toàn gia đình chúng ta sẽ đi đến chỗ đó một chuyến, thuận tiện xem ổ nhỏ ấm áp của hai đứa luôn.” Cách thật xa Thẩm cô cô vẫn có thể nghe âm thanh đang nghiến răng nghiến lợi của Thẩm Phục, cười đến run rẩy, "Vậy nếu không chúng ta không đi nữa, hai đứa vẫn là lại đây được không?" Thẩm Phục mặt đều đen. Xong liền tắt điện thoại rồi. Lâm Thục Ý còn đang thắt dây an toàn, xem sắc mặt Thẩm Phục như vậy hỏi, "Làm sao vậy?" "Bọn họ đang trên đường tới, chúng ta không cần đi nữa." Lâm Thục Ý cuối cùng là đối với vị cô cô ba mươi tuổi vẫn còn nhí nha nhí nhảnh này, lần đầu tiên có ấn tượng sâu sắc. Hai người liền đem xe trở lại, sau đó quay lại đi mở cửa tiệm. Đường Sảng đang buồn ngủ mông lung chuẩn bị mở cửa, xem thấy hai người bọn họ trở về, vô cùng phấn khởi, "Anh Thẩm? Các người không đi nữa sao?" Thẩm Phục mặt tối sầm lại gật gật đầu. Đường Sảng nhảy một bước xa ba thước, quay người liền đi trở về. "Kia thời gian còn sớm, vậy em trở về ngủ bù nha!” Lại bị Thẩm Phục kéo cổ tay một cái liền lôi trở lại. Sáng sớm chuẩn bị công tác phần lớn là Lâm Thục Ý làm, dù sao Đường Sảng mới vừa mới bắt đầu học, Lâm Thục Ý cũng không yên tâm cái gì cũng đều giao cho hắn đi làm, bất quá hôm nay ngoại lệ, Thẩm Phục thấy Lâm Thục Ý còn có chút khốn đốn ngáp, liền quay mặt đi dặn dò Đường Sảng. "Trước đã dạy cậu rồi, chưa quên đúng không? Em ấy tối hôm qua ngủ không ngon, ngày hôm nay cậu làm đi." Đường Sảng một mặt sinh không thể luyến, anh Thẩm đây cũng quá đãi ngộ khác biệt đi, anh Tiểu Ý ngủ không ngon chính là một chuyện, hắn một buổi sáng sớm bị bọn họ kêu dậy, một chút cũng không có ngủ ngon đâu chẳng lẽ không phải là một chuyện sao? Ánh mắt lên án vẫn không có truyền tới, liền bị Thẩm Phục lựa chọn không thấy, ngược lại là Lâm Thục Ý có chút không đành lòng, "Vẫn là tôi tự mình làm đi." Đường Sảng một mặt biểu tình xem Lâm Thục Ý như Chúa cứu thế. Lâm Thục Ý nhìn Đường Sảng liếc mắt một cái, sau đó nói. “Sợ là cậu ta làm không tốt, đem bảng hiệu đập phá thì làm sao bây giờ?” Đường Sảng muốn thổ huyết một cái, đây mới là bản lĩnh chọc người ta nè. Lâm Thục Ý bị Thẩm Phục bắt đi ngủ, buổi trưa còn phải chiêu đãi Thẩm cô cô, Lâm Thục Ý cũng không có tình thần, vì vậy liền đi ngủ, Thẩm Phục thì lại tranh thủ đi xem nhà ở, vừa vặn nhà ở cũng không xê xích gì nhiều, lần này bọn họ đều đến, liền dứt khoát để bọn họ ở lại. Không quá nhiều thời gian, thời điểm hơn chín giờ, đoàn xe Thẩm gia đã đến, tổng cộng ba chiếc, xếp thành một loạt, hướng đến tiệm cơm Tây Tần. Người xung quanh tiệm cơm đều biết trận thế này chính là người của Thẩm gia. Thẩm lão gia tử ngồi ở vị trí kế bên tài xế, còn thỉnh thoảng cùng người quen biết đi ngang qua chào hỏi. Thẩm cô cô ngồi ở phía sau nhìn Thẩm lão gia tử cười một mặt hòa khí “Nhá, lão gia tử người ở đây ba cũng quen biết sao?” Một chút cũng không có bộ dạng con gái vừa trở về nhìn thấy cha mình. Mẹ Thẩm ngược lại cùng em dâu đã lâu ngày không gặp mặt, thân thiết vô cùng, hai người ngồi cùng một chỗ, giống như chị em ruột, vừa nói vừa cười. "Em đừng xem ba lúc trước đối với sự tình hai đứa phản đối vô cùng, kỳ thực ba hiện tại rất yêu thích đứa bé Tiểu Ý kia, thỉnh thoảng còn muốn về đây một chuyến.” Xe đã lái đến cửa quán tư gia Tây Tần, trong đó có một cô bé mắt sắc thấy được cảnh này, mấy chiếc xe đến thoạt nhìn không đáng chú ý, trên thực tế giá cả không thấp, nhưng ba người mới tới này lại không biết người nhà họ Thẩm, cô bé nhất thời có chút nghi hoặc, bất quá đến quán cơm Tây Tần cũng có những người khá giả,đi xe tốt, cho nên cô bé nghi hoặc thì nghi hoặc, cũng không có suy nghĩ nhiều, còn tưởng rằng là khách tới quán. Liền nhanh chóng tiến lên nghênh tiếp. "Hoan nghênh quý khách, đã đến tư gia Tây Tần quán xin mời vào." Cô bé cười rộ lên ngọt ngào, lúc thường không có bộ mặt này, nhưng lễ nghi trước mặt khách, cũng biết tròn méo thế nào. Thẩm cô cô mở cửa xe xuống xe đầu tiên “Cô bé, cô là phục vụ ở đây à? Cô bé gật gật đầu trợn tròn cặp mắt nhìn người phụ nữ tóc ngắn trước mặt, từ nội tâm không khỏi cảm thán hôm nay khách đến thật xinh đẹp, những người còn lại ở trong xe cũng lục tục đi xuống. Cô bé cả người đều ngây ngẩn không nói, ngay cả cằm cũng sắp rớt xuống rồi. Người lớn tuổi nhất, ngược lại tinh thần chấn hưng, khí chất uy nghiêm. Người đàn ông trung niên ý quan thẳng tắp đặc biệt có một loại thành thục của đàn ông, khí chất thận trọng, bên cạnh tựa sát là một mỹ phụ thoạt nhìn như vẫn còn trẻ, mỹ lệ, xinh đẹp một phái đoan trang khéo léo Mới lúc đầu nói chuyện với chính mình, đi đến bên cạnh mỹ nhân tóc ngắn trước mặt, là một suất ca tóc vàng mắt xanh là người ngoại quốc, ôm lấy eo mỹ nhân tóc ngắn, một bộ dạng ân ân ái ái. Trọng điểm nhất chính là trên xe phía sau, đột nhiên đi xuống anh chàng đẹp trai, khí chất ngời ngời, cùng với vẻ đẹp của Thẩm Phục không phân cao thấp, bộ dạng cùng với Thẩm Phục rất giống. Cô bé há to mồm nhìn bọn họ, ngẩn cả người ra. Đây là một gia đình đi, nhìn người trong gia đình này, tuấn nam mỹ nữ nhiều như vậy, thật sự quá hạnh phúc. Thấy cô bé nhìn Thẩm Nham hai mắt sáng ngời ngẩn người, Thẩm cô cô cười đến run rẩy cả người, một chút cũng không có bộ dạng của trưởng bối. "Cô bé, ông chủ của cô đâu?” Cô bé lúc này mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại, đỏ mặt hướng bên trong dẫn đường, "Ông chủ ở bên trong đây, mời đến." Một bên dẫn đường một bên ngầm bực chính mình hoa si, Thẩm Phục cùng ông chủ đều đẹp trai như vậy, cô xem lâu như vậy cư nhiên đối với suất ca vẫn không có sức đề kháng, quá thất bại quá thất bại. Đoàn người đỗ xe xong, liền theo cô bé đồng thời vào cửa. Thẩm cô cô vừa đi vừa trái phải đánh giá, "Phong cách trang trí này con rất yêu thích, ở nước ngoài thật đúng là không nhìn thấy phong cách chính tông Trung quốc như thế, này là ai thiết kế vậy? Thật tinh mắt.” Thẩm lão gia tử đắc ý hừ một tiếng thừa nước đục thả câu. Đi thẳng đến ghế lô riêng lầu hai ghế, chờ các cô rót trà ngân châm xong cũng ngồi xuống, cô bé phục vụ liền dẫn theo một cô gái cũng đang nhìn đến ngây ngốc, đi xuống. "Đây là một gia đình sao? Đàn ông đều đẹp trai quá!" "Không thấy phụ nữ cũng xinh đẹp như vậy à, cái này gọi là gien tốt, cậu biết không?" "Tới nơi này ăn cơm à?” "Nói là tìm ông chủ, không biết cùng ông chủ có quan hệ gì." Sau đó hai người bọn họ liền đi gọi điện thoại cho Lâm Thục Ý. Lâm Thục Ý cùng Thẩm Phục ai cũng không nghĩ tới bọn họ lại đến sớm như vậy, một người mới vừa ngủ dậy chuẩn bị rửa mặt, một người khác còn đang ở nhà mới chưa có trở về, nghe đến bọn họ đã tới, nhanh chóng binh hoang mã loạn hướng trong cửa hàng đuổi tới. Thẩm Phục cắn răng, thời điểm Thẩm cô cô gọi, còn bảo mới vừa đi, giờ người đã tới nơi. Muốn hắn trở tay không kịp đây mà? Lâm Thục Ý so với Thẩm Phục tốc độ nhanh chút, dù sao nhà Lão Dương Đầu nơi gần quán cơm Tây Tần hơn. Mời vừa đi đến sân, đột nhiên liền bị một người nhảy ra ôm vào trong lòng, Lâm Thục Ý không nhìn rõ là ai, giật mình liền đem người đẩy sang một bên, sau đó liền thấy một người phụ nữ tóc ngắn cười to. "Nhá, cũng thật bảo thủ, ôm một chút cũng không cho a." Lâm Thục Ý trợn mắt há hốc mồm nhìn Thẩm cô cô vừa nắm mặt lại đến nắm tay cậu, bộ dạng lưu manh đùa giỡn, cả người đều có chút không xong. Thẩm Phục khoan thai đến chậm, giận sôi lên, nghiến răng nghiến lợi, "Cô, dừng tay được rồi?" Thẩm cô cô cười híp mắt xoay người lại, không để ý sắc mặt xanh đen củaThẩm Phục, giang tay làm tư thế ôm đi tới ôm Thẩm Phục vào trong lòng, "Đến đến đến, cháu trai ngoan đã lâu không gặp." Thẩm Phục mặt tối sầm lại tính chất tượng trưng vỗ vỗ vai gầy gò của Thẩm cô cô nghĩ thầm còn biết cháu là cháu trai cô, vậy mà còn ôm cháu dâu không buông tay. Ôm xong, Thẩm cô cô mới ngồi thẳng lên, trả lời vấn đề của Thẩm Phục "Nhìn cháu nói này, đó là lễ tiết, lễ tiết được không? Chỉ là ôm một cái thôi mà, còn chưa hôn môi đâu." Thẩm Phục nhìn suất ca ngoại quốc mặt đã đen phía sau Thẩm cô cô, nhíu mày nở nụ cười, "Cô dám sao?!!” Thẩm cô cô bị lừa rồi. "Trời? Làm như cô không dám đúng không? Tiểu Ý đến đây, để cô cô hôn một cái..." Vừa quay đầu, suất ca ngoại quốc liền đứng ở phía trước Lâm Thục Ý, tự tiếu phi tiếu nhìn cô, một miệng nói một câu Tiếng Trung lưu loát. "Em muốn hôn ai?" Thẩm cô cô trong nháy mắt liền ủ rũ, tiến lên lấy lòng kéo cánh tay người đàn ông "Trẻ con mà, đùa bọn họ một chút thôi.’ Alan quay đầu đến cười híp mắt cùng Thẩm Phục chào hỏi. "Tiểu Phục!" Thẩm Phục tiến lên lôi kéo tay Lâm Thục Ý, giới thiệu với hắn, “Đây là cô của anh, xem cô còn trẻ giống như hai mươi tuổi, thực tế cô đã hơn ba mươi rồi.” Thẩm cô cô giương nanh múa vuốt mắt trợn trắng, bị chồng mình thận trọng che chở ôm vào trong ngực không cho cô nhúc nhích, mắt thấy vỏ quýt dày có móng tay nhọn Thẩm Phục nở nụ cười, giới thiệu vị bên cạnh kia. "Đây là chú của anh, Alan.” Lâm Thục Ý thoạt nhìn tựa hồ thật sự là so với Thẩm Phục lớn hơn không được bao nhiêu, vẫn ngoan ngoãn khom lưng hành lễ nói. "Cô, chú!" Thẩm cô cô cười ha ha, "Chỗ nào học được phương thức hành lễ này, cùng lão gia tử cũng không kém cạnh.” "Lão gia tử" ở phía sau nặng nề ho khan một tiếng, Thẩm cô cô lập tức cấm khẩu. "Không đi bên trong ngồi, phải đứng ở bên ngoài nói chuyện mới được à?" Thẩm lão gia tử uy nghiêm mười phần lên tiếng, mọi người vội vã đi vào trong, Lâm Thục Ý gọi Thẩm Phục thu xếp chỗ cho mọi người, cậu muốn đích thân xuống bếp, vì Thẩm cô cô, mở tiệc đón gió. Trong cửa hàng hai cô bé nhìn trong sân trình diễn vở kịch nhận người thân này, hai cô bé không khỏi có cảm giác bị lừa gạt. Cô cô? Chú? Ông nội? Một nhà tuấn nam mỹ nhân này rõ rõ ràng rành đều là thân thích của Thẩm Phục? Ngọa tào!! Không trách suất như vậy, gien quả thực không cần quá tốt đâu! Đường Sảng không cảm thấy kinh ngạc đẩy vai hai người vai, "Hai chị gái hoa si, nhanh đi châm trà đi" Nhớ lúc đầu hắn lần đầu tiên thấy đám người kia, cũng là biểu tình ngu xuẩn như thế sao? Bất quá mấy cô gái cũng không xem báo tài chính kinh tế, Thẩm gia lúc thường vẫn rất khiêm tốn. Không biết mấy cô gái đều là vì nhan sắc đánh giá, Đường Sảng nước mắt rơi xuống. Hết chương 84.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]