Hiển nhiên năng lực thù dai của Thẩm Phục so với Trần Phóng tưởng tượng còn lớn hơn nhiều lắm, đặc biệt còn quan hệ đến chuyện như vậy, coi như là mấy năm nay là do hắn rộng lượng được chứ.
Mà Trần Phóng làm chuyện như vậy, lại còn dám đến nhà hắn, Thẩm Phục biểu thị lá gan cũng thật lớn.
Kỳ thực Trần Phóng chính mình cũng không có chút nào nghĩ đến, thế nhưng hắn cầm đồ vật trong tay lại giống như cầm lửa nóng, không biết nên nói là cái gì, hơn nữa vạn nhất bị ba Thẩm mẹ Thẩm nhìn thấy, sau này hắn làm gì còn mặt mũi gặp họ.
Vì vậy không khỏi sợ Thẩm Phục ánh mắt giống như lưỡi dao nhìn hắn, nhưng vẫn phải tiến vào cửa nhà.
Mẹ Thẩm cười híp mắt.
"Tiểu Phóng hả, tìm Tiểu Phục chơi sao? Nó ở trên lầu đấy."
Trần Phóng rút lại rụt cổ, cùng mẹ Thẩm ba Thẩm chào hỏi hắn đương nhiên biết đến Thẩm Phục ở trên lầu, bởi vì Thẩm Phục hai tay ôm ngực đang đứng ở cầu thang nhìn hắn kia kìa.
Mẹ Thẩm đang muốn nói để dì gọi Thẩm Phục xuống dưới, liền thấy Thẩm Phục đứng ở cầu thang nhìn Trần Phóng cười như không cười, bận vẫy tay.
"Tiểu Phóng đến đó con còn đứng ở kia làm gì, mau xuống dưới đi."
Sau đó lại hỏi.
"Tiểu Ý đâu? Nó có lên lầu không?"
Thẩm Phục ánh mắt vẫn luôn ở trên người Trần Phóng, không có rời khỏi thấy Thẩm mụ hỏi, thì phải trả lời.
"Không ạ, để chốc nữa gọi em ấy lên.”
Sau đó bộ dạng giống như đồ tể đang mài đao soàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288570/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.