Khúc dạo nhạc ngắn này cũng không khiến cuộc sống của hai người có thay đổi gì, dù sao Thẩm Phục không có ý định trở lại, Lâm Thục Ý cũng không có dự định cùng Thẩm Phục có tiếp xúc gì ở bên ngoài cả.
Chỉ cần Thẩm Phục vẫn còn ở nơi này, cuộc sống của hai người sẽ không có biến hoá gì quá lớn.
Việc cấp bách là cậu muốn đem tiệm cơm Tây Tần làm lại một lần nữa, đồng thời làm to hơn. Nhưng bây giờ thực lực của cậu không thể làm được nhiều như vậy, Thẩm Phục có thể giúp cậu, với lại cậu cũng muốn tiếp nhận sự giúp đỡ của hắn.
Nhưng Lâm Thục Ý không muốn cứ thế mà nhận trợ giúp của Thẩm Phục, mặc dù cậu biết Thẩm Phục không phải đang nói đùa, hắn đúng là có tiền.
Bất quá anh em ruột còn tính rõ ràng, huống chi cậu và Thẩm Phục.
Cho nên trưa hôm nay, Lâm Thục Ý đem tài sản duy nhất của cậu khi đến thế giới này mang ra, sau đó đưa cho Thẩm Phục.
Thẩm Phục đang ngồi ở ghế sô pha xem ti vi, nhìn thấy Lâm Thục Ý đưa giấy tờ chứng minh bất động sản tới, không tìm được nguyên do.
“Cậu đưa cho tôi cái này làm gì?”
Lâm Thục Ý đưa lên một tờ giấy.
"Đặt cọc."
"Đặt cọc?!"
Thẩm Phục sửng sốt hai giây đồng hồ sau đó liền hiểu ra, nở nụ cười.
“Cậu là muốn dùng cái nhà này đặt cọc?”
Ngoại trừ giấy tờ bất động sản, trên tờ giấy kia ghi rõ ràng cậu dùng cái nhà này đặt cọc, dùng để quy hoạch lại tiệm cơm Tây Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288542/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.