Không tìm được Lão Dương Đầu, Triệu Tuyết Mai kiên quyết không muốn trở về, ba người liền ngồi ở trong quán cơm, Dương Tiếu mặt đầy tuyệt vọng, Triệu Tuyết Mai thỉnh thoảng thút tha thút thít khóc hai tiếng, Dương Kiến Quốc không ngừng hút thuốc rồi lại thở dài. Ba người bọn họ làm cho tiệm cơm Tây Tần không ra cái thể thống gì.
Có ba người ở trong quán,người tới ăn cơm cũng bị dọa đi, Lâm Thục Ý cũng đơn giản quyết định không làm nữa, ở bên ngoài treo lên bảng hiệu tạm đóng cửa, cùng Thẩm Phục hai người ngồi ở bên trong, mắt không thấy tâm không phiền.
Lâm Thục Ý cũng không hiếu kì trong nhà Dương Tiếu đến cùng xảy ra chuyện gì, cậu cũng không phải kẻ ba phải mà đi có lòng thông cảm, cả nhà bọn họ đối với Lão Dương Đầu thế nào, cậu đều nhìn ở trong mắt. Dương Tiếu là loại người có phẩm chất đức hạnh gì cậu cũng biết, cứu rắn ngược lại bị rắn cắn đạo lí này bảy tuổi cậu đã hiểu, cho nên tại nơi này chỉ cần cùng cậu có quan hệ cậu tất sẽ để ý, nhưng người không có quan hệ việc không liên quan đến mình sẽ không quan tâm.
Cho nên cậu không có chút nào tò mò, cậu chỉ lo lắng chuyện này Lão Dương Đầu lại bị liên lụy.
Chờ đến lúc tàn thuốc của Dương Kiến Quốc đã chất cao giống như một cái núi nhỏ, Lão Dương Đầu cũng đã trở lại.
Đi cùng bà nội Tiểu Uyển, cười cười nói nói nhấc theo cái thùng xốp xuống xe.
Nhìn thấy tiệm cơm Tây Tần bên ngoài treo bảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288535/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.