Cuộc sống ngày ngày trôi qua lạnh lẽo, chiến tranh lạnh lần này trôi qua đến hơn một tháng.
Lão Dương Đầu mỗi ngày đều gọi điện thoại cho bên kia, bất quá tiếc nuối nhất là lại không có người nghe máy
Thời gian trôi đi, Lão Dương Đầu lại càng than thở, thương tâm khó chịu không dứt.
Lâm Thục Ý cùng Thẩm Phục đều nghĩ tất cả biện pháp làm cho ông vui vẻ một chút, bọn họ cũng đều biết, sự tình bên nhà Dương Kiến Quốc không được giải quyết, Lão Dương Đầu cũng không thể vui vẻ.
Kỳ thực trong mấy ngày nay Lão Dương Đầu cũng suy nghĩ rất nhiều, nhà ở là vật chết, người là vật sống, nếu là vì nhà ở mà đoạn tuyệt quan hệ với con trai, cho dù chết ông cũng không có mặt mũi nhìn vợ mình dưới suối vàng. Lão Dương Đầu luôn cảm thấy nếu không phải Dương Kiến Quốc tuổi còn nhỏ mà đã mồ côi mẹ, thì tính tình cũng sẽ không giống hiện tại, đều là do ông không dạy dỗ tốt.
Nghĩ như thế Lão Dương Đầu lại cảm thấy bán thì bán đi, ngược lại ông cũng không sống nổi mấy năm, nhà này dù sao về sau cũng là của bọn họ, coi như là bán, vợ ông hẳn là cũng sẽ không trách ông.
Sau nhiều lần suy nghĩ, ông liền quyết định thỏa hiệp, đem nhà ở cho bọn họ, còn tiệm cơm, ông cũng nghĩ xong, đem nó giao cho Lâm Thục Ý, dù sao Dương Kiến Quốc bọn họ cũng không có ai hứng thú tiếp quản. Hơn nữa bán nhà rồi ông cũng không có ý định về sống chung với bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-dau-bep-o-hien-dai/1288523/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.