Tạ Huyền Giới ngước lên, nhìn cô với ánh mắt rất lạ lùng. Mộ Minh Đường nhận ra điều đó, vội vàng xua tay: "Ngài đừng hiểu lầm, ta chưa từng sử dụng, chỉ là học để phòng khi cần thôi. Dù sao bây giờ cũng không có việc gì, ngài đừng kỳ vọng quá nhiều, ta sẽ thử xem sao."
Thật ra Tạ Huyền Giới không mấy tin tưởng, những cái khóa do triều đình chế tạo làm sao dễ dàng mở được. Nhưng hắn không giỏi đối phó với phụ nữ, từ khi còn nhỏ đã không ứng phó nổi với mẹ mình, bây giờ Mộ Minh Đường nói vậy, hắn cũng ngại từ chối.
Tạ Huyền Giới đưa tay phải ra, để Mộ Minh Đường tùy ý hành động. Thấy hắn chỉ dùng một tay giữ chiếc còng nặng nề trong không trung, Mộ Minh Đường cảm thấy mệt thay cho hắn, bèn nói: "Vương gia, ngài đặt tay lên giường đi, ta ngồi dưới chân giường mở cũng được."
"Không sao." Tạ Huyền Giới không để ý, "Cứ làm việc của ngươi."
Tính khí thật cứng đầu, Mộ Minh Đường không nói gì thêm, chỉ gật đầu: "Được thôi."
Cô bắt đầu dò dẫm, còn Tạ Huyền Giới thì lười nhìn: "Khóa của triều đình đâu dễ mở. Khóa này còn đặc biệt hơn, toàn bộ làm từ huyền thiết, lõi khóa bên trong là đặc chế, cả thiên hạ chỉ có hai chìa, không thể làm giả, phải dùng cả hai chìa cùng lúc mới mở được. Kẻ trộm bình thường mở khóa dân gian thì được, khóa của triều đình làm sao mở được. Họ chưa từng thấy khóa như thế này, không biết..."
Lúc này, có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-chi-dau-cua-nam-chinh/3584827/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.