Editor: Trâm Rừng
Mưa to dâng lên tốc độ rất nhanh, cục cảnh sát không phải là một nơi có thể ở lại lâu dài . Đi nơi nào để sống sót qua mười ngày còn lại, đó là một vấn đề.
Phù An An ngồi ở trước cửa sổ, cô bị thu hút bởi một tòa nhà cao chót vót và nổi bật giữa những tòa nhà cao tầng – ánh sáng của thành phố Hải Ly, khách sạn Lạc Luân.
Phù An An sở dĩ nhớ kỹ nó, đó là bởi vì nó quảng cáo quá bá đạo, ngay cả trên xe buýt cũng treo biển quảng cáo về nó.
Động tiêu tiền của thành phố Hải ly. Ngoài việc là tòa nhà cao nhất, nó còn được biết đến là khách sạn an toàn nhất.
Khóe miệng Phù An An hơi nhếch lên, cảm giác mình đã tìm được chỗ trú ẩn tiếp theo. Tuy nhiên, khách sạn Lạc Luân ở trung tâm thành phố, cách vị trí hiện tại của cô vẫn còn rất xa, mấy ngày trước ở trong trò chơi nếu đi ô tô cũng mất hai ba tiếng.
Đến nỗi bây giờ đi...... Từ nơi này đến khách sạn, chính là Đường Tam Tạng ngồi cái thao nhựa đến Tây Thiên thỉnh kinh. Phù An An nhớ đến chiếc thuyền bơm hơi mà cô nhìn thấy trong một cửa hàng vài ngày trước.
Cửa hàng kia hình như cách chỗ này cũng không xa, khoảng cách chắc khoảng mấy con phố.
Phù An An cất quần áo khô đi, mặc áo mưa và quần mưa mà cô đã mua trước đó, dùng băng dính cô tìm được trong văn phòng để quấn ống quần, ống tay áo và những nơi nước có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-cam-ly-o-tro-choi-sinh-ton/3922857/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.