Editor: Trâm Rừng." Người chơi à ? " Phó Ý Chi liếc nhìn cô, " Người mới hả?”Quy luật thứ nhất của trò chơi sinh tồn: không phải người chơi không thể nghe được những gì có liên quan tới nội dung trò chơi.
Lần sau giả vờ thì nhớ rõ điểm này.
"Anh ta đang thử mình! Phù An An há to mồm, không nghĩ tới quy định giữa các người chơi lại sâu sắc đến vậy." Vậy thì thế nào, phiền toái anh từ đâu đến thì mau trở về đó đi.
" Phù An An không hề nghĩ ngợi nói, đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều là người chơi thì cô sẽ để anh ta ở lại." Yên tâm, tôi sẽ không ở chỗ này quá lâu.
" Phó Ý Chi đứng lên, từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, " Chờ tôi tìm được nơi phù hợp để ẩn náu sẽ đi ngay, đổi lại, cô không muốn nghe tin tức về cái trò chơi sinh tồn này hay sao?"Anh ta vừa nói như vậy, cô liền có chút động tâm rồi.
" Anh định ở chỗ của tôi bao nhiêu ngày? "" Ba ngày.
" Phó Ý Chi dẫm lên trên bàn, vươn tay ra và dán lại cái gì đó lên miệng ống thông gió." Quy luật thứ hai của trò chơi sinh tồn: bình thường trò chơi có thể chia làm ba phần, mười ngày đầu thuộc về thời kỳ ủ bệnh, nguy hiểm nhỏ nhất, mười ngày giữa thuộc về thời kỳ bộc phát, so với thời kỳ ủ bệnh càng nguy hiểm, mười ngày cuối thuộc về thời kỳ nguy hiểm, đặc biệt là năm ngày cuối cùng.
"Phó Ý Chi nói xong, Phù An An cầm lấy bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-lam-cam-ly-o-tro-choi-sinh-ton/3922823/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.