Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1, ACTION1

(Chó kéo xe tuyết Alaska)

Đậu: giống Alaska và Husky khá giống nhau, nên dễ bị nhầm lẫn.

***

Khi Diệp Hiểu Không từ trong tiểu khu nhà mình nhìn thấy Trần Quý thật ra thì nội tâm rất muốn hộc máu, yyên lặng phun trào một lúc lâu, nghĩ thầm hay là xoay người quên đi. Trần Quý hình tượng hiện tại thật sự là khác xa với lời đồn trong Hệ tài chính của trường. Mặc dù Diệp Hiểu Không đồng chí đối với Trần đại soái ca này ý nghĩ muốn đã lâu, nhưng hiện tại thực sự không phải là một thời cơ tốt để tiếp cận, bởi vì Trần Quý hiện tại đang đuổi theo một con TiểuHiromi* chạy quanh sân, hình tượng gì gì đó quả thật là đã bị ném… đến nhà con Mary cách đường cái bên kia.

*giống Pomeranian, ở TQ hình như người ta thường gọi là Hiromi, loại chó này thường có lông màu vàng (cũng có loại lông trắng nữa)

Trong nội tâm âm thầm nắm thành quyền, nếu đã biết là người kia là ở cùng một khuvới mình, mình sẽ không sợ thời gian không đủ, còn nhiều thời gian, luôn có thể tìm được cơ hội để tiếp cận dễ nhìn kia. Diệp Hiểu Không là một gay tốt thời đại mới, đối với tương lai của mình tràn đầy lòng tin a!

Nghĩ xong, Hiểu Không liền kéo kéo sợi dây trên tay, nhẹ giọng nói: “Alex, chúng ta về nhà thôi!”

Nhưng làm Diệp Hiểu Không phản ứng không kịp chính là, cái giống Alaska kéo xe tuyết dũng mãnh mà mẫu thân đại nhân nhàycưng chiều đến nâng lên trời kia Alex đột nhiên từ trên mặt đất ngóc dậy như tên lửa xông ra ngoài, mục tiêu chính là Tiểu Hiromiđang nhảy nhót lung tung trên cỏ a!

Diệp Hiểu Không chạy theo Alex đang chạy trốn, đồng thời, nội tâm không khỏi rơi lệ gào thét: “Đồ ngunày mày chạy cái gì mà chạy a? Mày vừa chạy là hạnh phúc của lão tử đều bay theo a! Mày động dục cũng phải nhìn xem thời gian địa điểm a! Hôm nào tao nhất định phải báo cáo lên Thái hậu cho nàng đem màyvào Đông cung làm Đại thái giám a!! Đừng có hãm hại mối tình đầu của tao a a a a!!!”

Tiểu Hiromi hôm nay rốt cục thành công thoát khỏi sợi dây của chủ nhân, ở trên cỏ né tránh sự đuổi bắt của chủ nhân, đang lúc nóvui vẻ nhảy nhót trên cỏ, đột nhiên cảm thấy phía sau một cổ khí mạnh mẽ nhích tới gần, nó còn chưa kịp quay đầu lại nhìn, cái mông của nó đã bị một thứ lành lạnh va vào… Toàn thân TiểuHiromicứng ngắc quay đầu nhìn liền thấy một con chó kéo xe trượt tuyết uy phong lẫm lẫm đang chui đầu vào giữa đùi nó mãnh liệt ngửi ngửi, làm nó sợ đến nháy mắt tứ chi co quắp toàn thân run rẩy, tên phía sau chỉ cần một ngụm là có thể đem hắn “giải quyết” cho xong chuyện a! Tiểu Hiromihận không thể ngậm sợi dây trong miệng giao vào tay chủ nhân a, hôm naymới vừa ra cửa liền gặp phải thải thảo* đạo tặc a, thật là năm con tuất bất lợi.

*thải đạo: hái cỏ =)))

Diệp Hiểu Không lúc chạy đến thiếu chút nữa là nhấc một cước đạp bay con chó chết tiệt Alex này, con này lúc nào cũng trongthời kỳ động dục a, cũng không quản vóc dáng chênh lệch giữa hai con chó. Nó đang ngửi cái đuôi xinh đẹp của Tiểu Hiromi, lại còn nhảy lên lưng Tiểu bác xinh đẹp làm mấy cái động tác nhún bỉ ổi(=))))). Nếu như không phải e ngại có chủ nhân tại chỗ, tám phần là nó sẽ trực tiếp đem Tiểu Hiromi nàyđè xuống đất ngay tại chỗ xử theo pháp luật, thật là một con chó sắc vô lương a!

Diệp Hiểu Không lập tức tiến lên bắt lấy sợi dây của Alex, đem nó kéo đến một phạm vi an toàn, mà từ lúc mới mới bắt đầu đến cuối Trần Quý đứng ở một bên không động đậy gì lại tiến lên dắt TiểuHiromira.

Diệp Hiểu Không nhìn Trần Quý một chút, đại suất ca người ta dường như có điều gì đó mãnhliệt nhìn Alex, dọa y a, đừng nói là sẽ mở miệng dạy dỗ mình đi!

“Ha hả, nhà ngươi là giống Pomeraniana? ” Hiểu Không đồng chí quyết định mở miệng nói lảng sang chuyện khác, dẫn dắt ý nghĩ đại suất ca.

Trần Quý lúc này mới giương mắt nhìn Diệp Hiểu Không, khẽ gật đầu một cái xem như đáp lại, sau đó lai tiếp tục cúi đầu ngó Alex.

“Ngạch… Nhà tôichỉ là giống Alaska. ” Tiếp tục không còngì để nói. Dễ nhìn, cậu rốt cuộc muốn làm gì a? Cậu muốn làm gì thì nói a, cậunhư vậy nhìn nó nó cũng không biết cậu muốn làm gì a? Cậu không nói cậu muốn làm sao tôi biết cậu muốn làm gì a!

“Nhà cậuchính là công.” Đây cũng không phải là một câu hỏi, ngược lại câu đó mang tính trần thuật.

Diệp Hiểu Không sờ sờ đầu đáp ứng, Thái hậu nhà ykhi đem Alex ôm về cũng đã nghiêm trọng nói rõ, đây là một con chó công có khí phách hiên ngang, tuyệt đối tuyệt đối thuần chủng, Thái Hậu lại cảnh cáo riêng Diệp Hiểu Không cùng cha của y, lúc đi ra ngoài ngàn vạn lần phải dắt con mình đi tản bộ theo, tránh cho béo mập mất hết khí phách.

Trần Quý rốt cục đem tầm mắt từ cẩu chuyển lên đến trên người Diệp Hiểu Không, sau đó nói một câu làm cho Diệp Hiểu Không sấm sét giữa trời quang: “Nhà tôicũng là công.”(2 con đực =))) chủ nào tớ nấy =)))))

.:.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.