“ Ông chủ… Cho tôi xin con hồ ly này được không…?”
“ Cút! Đừng làm bẩn quán của ông, mẹ kiếp, mới sáng sớm mà gặp thứ này cả ngày chẳng biết có làm ăn gì được không! Có tiền thì mua! Không có thì biến!”
“ Ông chủ, tôi khuyên ông hãy mau bỏ nghề này đi, mệnh của ông đang tàn dần rồi…”
“ Tàn mả cha mày, khốn khiếp, mày muốn chết! Con đàn bà rác rưởi! Ahh, nhan sắc cũng tạm đấy, hầu hạ tao 1 tháng rồi tao cho mày con hồ ly này thế nào!?”
“ Ài… Mệnh lại càng tàn rồi, khẩu nghiệp khẩu nghiệp…”
“ Ngươi…”
Tên bán hàng thịt đang định dơ bàn tay lên vả vào mặt người đàn bà liền mặt nhăn nhó, tay dừng lại, sau đó hai tay lập tức ôm chặt ngực, mặt xanh xao dữ tợn vì đau đớn, cuối cùng ngã phịch xuống đất mà vong.
Lý Huyền thở dài, “ Ài, kiếp sau nhớ làm người tốt.”
Mặc chiếc áo choàng đen rách rưới, mặt có chút nhem nhuốc, tóc rối bời, bàn chân không đi giày đi trên con đường ghồ ghề, những hòn đá nằm trên mặt đất góc cạnh nhô lên có chút sắc bén cứa vào bàn chân nàng, mặc dù chảy máu nhưng mặt nàng vẫn không chút biểu cảm, mọi đau đớn đối với nàng không có ý nghĩa.
Đi lang thang, không biết đi về đâu, nàng chỉ là đi lang thang ngắm nhìn hạ giới, nàng đang đi tìm điều gì đó thú vị, đi một lúc lâu, nàng đi tới một cánh rừng, đi mãi, đi mãi, bầu trời âm u bắt đầu đổ mưa, sấm sét đột ngột đánh xuống mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-xuyen-khong-gia/1459281/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.