Lắc đầu không hiểu, Lý Huyền nhìn hư ảnh trước mặt, ánh mắt mong chờ nhận được câu trả lời.
“ Hmm, đầu tiên ta phải nói về khởi nguồn của con người… Khi xưa ta sáng tạo ra không gian, thời gian cùng vô số vũ trụ, nhưng ta vẫn thấy thiếu sót gì đó, cuối cùng ta tìm ra đó chính là sinh mệnh, dần dần ta sáng ra rất nhiều loài, thậm chí cả những thứ mà con người gọi là thần linh, ác quỷ. Ta tạo ra vạn vật nhưng mọi thứ hình dáng đều khác ta, bọn chúng có được sức mạnh rất lớn, hủy thiên diệt địa. Cuối cùng ta đã mất rất nhiều thời gian suy nghĩ, ta quyết định tạo ra con người.
Con người là lấy mô phỏng hình hài của ta mà tồn tại, vì vậy chịu đến các loài khác ghen ghét, thậm chí thiên thần và ác quỷ cũng muốn chiếm đoạt thân xác của con người. Nhưng đó không phải là lý do chính, lý do chính là con người được ta trao cho trí tuệ, cùng các khả năng phát triển vô hạn, thậm chí có thể trở thành một sáng thế thần, mặc dù những sáng thế thần đó so với ta chỉ nhỏ yếu cực kì.
Khởi đầu, con người không có sức mạnh, nhưng bù lại là có trí tuệ, dần dần trải qua thời gian phát triển, con người đã vượt qua các loài khác, thậm chí phát triển được các thứ có sức hủy diệt một tinh cầu, dù nhỏ bé nhưng con người vẫn cố gắng phát triển. Để đạt được sức mạnh, con người dùng tri thức của mình một cách triệt để, mới đầu là truy cầu những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-xuyen-khong-gia/1459255/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.